Trận đánh đầu tiên và là trận đánh cuối cùng

Trần Hiệp

Trần Hiệp

Hi Nhuận

Tao hận mâỳ là ỷ con cha cháu ông. Rút lui bỏ chạy không nể tình khaitam, không gọi bạn bè cùng rút, qua câù Cỏ may mâỳ nhớ là đaị đôi tao Tho.H25 làm đaị đôi trưởng làm sập cầu cho mâỳ cùng tiểu đoàn đi lấy taù để đi . Qua Vàm láng mâỳ ỷ quen biết mâỳ ở cùng Tiểu đoàn, còn đại đôi tao phaỉ lên Vàm láng Gò Công để vaò vùng 4 thì mới biết tin tan hàng ( 4 goi+` ngaỳ 30/4) Tao hoỉ Tho25 (Hình như ông naỳ cũng mới qua Mỹ HO) làm gì thì ông cũng gà rù vì vợ con mà bị kẹt lại, tao thì lờ quờ chẳng biết gì cả vì cả tuần bi VC ruợt chay tơi tả thế rồi lang thang về Gò Công và rơi vaò tù đày cuả CS ( 5 niên). Thằng Luận ( tao gặp nó ở Vàm láng) tao hoỉ nó làm gì bây giờ mâỳ ,thì nó cũng gà rù như tao ( gơì thì nó ở TX) Mâỳ hoỉ ông ban 3 ( Thể) tiểu đòan K24 sao không ra lệnh đàn em rút ra biển mà đổ bộ lên Vàm láng chắc mâỳ quen ông ta nên ở gần Tiểu đoàn truởng và được rút ra biển còn tao phải uỉ cho mâỳ đi Mỹ . Ội tình đơì ,tình nguơì va tình võ Bị

Hiep

 

E mail Nhuan trả lời Hiep và Việt

Hiệp thân,

Tao còn không nhớ tên , chỉ biết 6 đứa vê TD1ND. Tao còn nhớ Đ15, mày không nhớ Đai độ nào ? Tao vừa chạy về tới Bến Đá thì tụi nó pháo theọ .Tao đi từ bến Đá theo ghe đánh cá vì cũng như mầy, tao đâu biết phải làm sao !? Tao đâu có theo Tiểu Đoàn qua cầu Cỏ May về Gò Công hay là gì..gì… đâụ Mẹ nó, Đại độ tao phải ở lại giử Nhà Đá, làm con cờ thí cho tụi mày và cả Lử Đoàn rút đó. Thằng Thành và Lịch gạt tao bỏ chạy lấy mạng tụi nó. Tao lại càng không biết Vàm Láng là gì nửa, có lẻ lúc đó Đ15 còn chừng 20 mạng thì làm chó gì xuống Vàm Láng được. Hiệp. Sự việc xảy ra dồn dập, tao cứ nhắm mắt đưa chân thôị Tao từ nhà Đá, chạy bộ về Phước Tỉnh, dùng ghe băng qua Rạch Dừa, đu xe lam về bến Đá, lên ghe qua tàu Mỹ. Chỉ gặp ông TDT 1 lần lúc trình diện, gặp ông Thể 2 lần, lúc trình diện và lúc dẩn tàn quân chạy về tới bến Đá. Sao mầy nở lòng nói tao ỹ quen mấy ổng.

Tao chờ tin mầỵ

 

Ê Việt,

Tao nghỉ người ở đời có số mạng. Số thằng Hiệp là phải*” học” thêm 5 năm, rồi mới xuất ngoại đi Mỹ làm việc được vậy mà. Số có vợ, nằm tại nhà cũng có người mang tới ( nếu mà chịu khó chạy tới chạy lui thì mau hơn …một chút ). Sao mầy nở lòng gieo tiếng ác cho tao vậy, Việt. Tao chỉ đoán của mầy hơi ” héo ” một chút thôi, mầy lại gán cho tao nói mầy ” teo chim “. Giống như mầy nói của người ta bị ” mốc ” vậy mà. Biết đâu người ta chịu khó phơi nắng thì sau hạ Lại nửa, còn về hùa với thằng Hiệp chửi tao nửa, dù mầy chưa hiểu đầu đuôi câu chuyện ra sao!!!? Nó chạy về Gò Công trong khi tao phải làm chốt thí tại nhà Đá thì sao không nghe nó nhắc tới vậy ha . May mốt tao phải bắt tụi ghe đánh cá phải có PRC25 hết quá. Mong tin mầỵ.

 

Lời Trần Trình cuả Nhuận

 

Lê Phước Nhuận

Lê Phước Nhuận

Hi Hiệp,

Hèn chi tụi nó kêu mầy là Hiệp khổ . Ngay cả Đại đội mày cũng không nhớ là Đai đội mấỵ Tội nghiệp mày, hận bấy lâu nay mà chưa đau bao tử là hên lắm đó. Tao không chửi mày là may lắm, sao mày lại hận tao, thiệt là kỳ cục? Mày có hận Nghị TD8 và Lê Thi 29 không? Để tao kể phần tao, rồi mầy thêm vào sau OK, em….? Mẹ, đừng nóng

Tụi mình, 3 khóa 28 và 3 khóa 29, được chia về Đại Đội ngay khi về trình diện hậu cứ TD1ND tại Chí Hòa, cho dể trang bị ( theo lời ông D/U chỉ huy hậu cứ). Tao chỉ nhớ tao về Đ15 (TD1ND có ĐĐ 10, 11, 12, 14, 15 ). Mầy về Đai đội nào, ngủ hay sao không nhớ ? Lúc tối ngồi uống cafe thì nghe tin NT Nhành khóa 27, vừa lên nắm ĐT15 thay Đaị Úy Lộc khóa 23 bị thương bụng tại Xuân Lộc, bị pháo chết trên đường rút về Bà Rịạ Bà chủ quán cho nghe bản Tấm thẻ bài, mầy còn nhớ không?? Bả dòm bảng Đai đội của tao, nói chúc Thiếu Úy may mắn khi thay thế ông Thiếu Úy mới chết. Tao chỉ cườị – Hôm sau tăng cường hành quân tới hậu cứ TD5ND ở Tam Hiệp, Biên Hòa, lấy thêm tiếp liệu, rồi vô thẳng chổ đóng quân của TD1ND tại Núi Dất, mầy nhớ chứ ? Có xe Jeep chở bà xả Tiểu đoàn Trưởng đi theọ Trên đường vào Núi Đất, lính tiểu khu và SD18 rút ra thật là buồn thảm, mầy nhớ không? TD1ND đặt BCH trên đỉnh núi Đất ( cở đồi Bắc của mình ), dưới chân tao thấy có 3 cây 105 nòng ngắn của TD1PB dù. Họ đang loay hoay điều chỉnh, đào hầm hố vì mới tớị Xe chạy lên tới đỉnh, dừng lại kế bên 2 cây 155 ly đầu bạc bóng loáng của pháo binh.Tụi mình ngồi ngoài nắng coi NT Thể khóa 24 biểu diễn màn rượt đá tụi lính mới tăng cường. Sau màn trình diễn cho các khóa đàn em rửa mắt, NT Thể kêu toán mình trình diện. Tao làm trưởng toán, trình diện 6 đứa mình. NT Thể chấn chỉnh tao sao không gài dây ba chạc đeo đạn , mầy nhớ không? NT Thể lại còn khoeđôi giầy bóng nửa chớ. Xong, NT trình diện tụi mình lên Tiểu đòan Trưởng , NT Châu khóa 18. NT Châu hôm đó bận áo thun trắng mới tinh ( có bà xả ra thăm mà ). NT chỉ xa xa về hướng rừng cao su nói: tụi nó ở hướng đó, bên kia sân bay của Úc. Lúc này tình thế khó khăn, mình ráng giử quân, không có tappi bậy bạ . Dòm bọn mình, NT Châu nói ” mấy anh 3 năm cho xuống đại đội để có kinh nghiệm,còn mấy anh 2 năm ở lại Bộ chỉ huy tiểu đoàn học hỏi thêm”. Nói xong, NT Châu bước vô lềụ NT Thể ( Đại Úy SQ ban 3 TD ) dòm 3 khóa 28, ” mấy anh đả có Đai đội sẳn rồi, thôi thì cứ theo vậy mà chia ra, thôi vô ăn chút đi, chiều về Đai đội”. Vừa chui vô lều, NT Châu liền giới thiệu các SQ có mặt,tao không nhớ nhưng khoãng bảy tám mạng Tr/u, D/u không. Bà xảThiếu Tá Châu dòm tao rôì phát biểu ( tao nhớ hoài, bà cũng đẹp lắm ) ” em này sao nhỏ con vậy, nhưng mà có vẻ lanh lẹ, đở hơn ông này lúc mới ra trường lắm “. Ai cũng cười, dòm Th/Tá Châu đang đỏ mặt. Đồ ăn có thịt heo quay và bia, tao chỉ thử một hai miếng vì hơi it’, mày còn nhớ không ( hay là mẹ nó, hận quá nên quên hết rồi….).Cũng xe đó đưa khóa 28 xuống Đai đội. Tao nhớ có một khóa 28 xuống Đại đội ngay dưới chân đồi ( chắc đai đội 10 quá ). Xe chở một mình tao chạy lòng vòng cả nửa tiếng, vượt qua cả sân bay Úc ( loại Cessna ), tới cuối triền đồi, gần một con suốị Mẹ, Đại đội 15 là con ghẻ, từ Xuân Lộc rút ra, ĐĐ15 bao chót nên NT Nhành mới chết. Không ai dám ra thay dù cả đống SQ trên BCH/TD, bèn giao cho Th/u Thành, gốc Không Quân thiếu tài khoá, đang làm ban 5 TD, ra thaỵ Hiệp, mầy nhớ lại coi, BCH/TD tại núi Dất, Đại đội Chỉ Huy Đai đội 10 dưới chân núi với 3 cây 105. Chung quanh là ĐĐ11, ĐĐ12 và ĐĐ14. Đố mầy biết ĐĐ15 nằmở đâu…..Xe dừng lại có lính chạy ra đón. Đi bộ sâu vô rừng khoảng 15 phút thì tới BCH/Đ. Tao kêu Th/u Thành bằng anh.Thành có vẻ hồ hởi, lên tinh thần lắm. Tập họp các SQ lại, Th/u Thành nói ” Đai đội mình giờ là ngon lành, có 3 Trung đội Trưởng là Chuẩn Uý Lịch TD8ND qua ( anh chàng này kinh nghiệm nhất ), Th/U Nại trướ thuộc SD18 và một Thượng Sĩ. Đ15 có 3 trung đội khinh binh và 1 trung đội súng nặng ( đại bác 90 ly và cối 60) do Chuẩn Úy Sơn ThủDức mới ra coị Vì Tr/Dội do vị ThSĩ coi cứ mất SQ TrDT hoài nên Th/uThành giử tao làm Đại đội Phó mà không cho làm TrDTrưởng. ” Nhờ anh coi giùm Ch/u Sơn bên TrD súng nặng, sao hắn không biết gì hết “. Th/u Thành tốt với tao lắm, cho tao một đệ tử mang máy và một đệ tử mang đồ ngủ ( kỳ cục thiệt ). Tao nhớ tên nó là Út. Chiều tối, có tin Ch/u Sơn đào ngủ về cùng gia đình đi Mỹ. Thành tập họp cả Đ15, chửi rủa cho lính lên tinh thần. Mẹ, làm sao mà đi Mỹ được, tao nhủ thầm….. Tối tao dẩn toán đi tiền đồn, chỉ định mục tiêu xong vưà quay về tới Đai đội là tụi lính theo sau lưng bén gót, thôi đành nằm co cụm lại anh Thành. Đêm khuya nghe tiếng VC cười đùa với nhau thoang thoảng trong gió. Hôm sau, Thành cho tao biết Đ15 được chọn là Đại đội xuất sắc nhất của LD1ND, chuẩn bị con cái gọn ghẻ chờ Đai đội khác ra giử chổ dùm đặng đi về tiểu khu Phước Tuy dự lể khao quân. Buổi lể được tổ chức tại trường học, có ban văn nghệ Sư Doàn giúp vuị Tao nhớ là ăn bánh mì thịt và uống nước ngọt .Mổi người của Đaị đội được tặng 10 ngàn ( chưa phát ). Tao hỏi nhỏ anh Thành ” mẹ, cho dù ra phố chút, lâu quá rồi…” Thành ngần ngừ ” quân cảnh đầy ra đó, ráng nhịn đi…” . Trở về chổ đóng quân chưa ngồi yên thì Thành kêu họp, phát bản đồ hành quân. Cả đám xôn xao mừng vì là bản đồ vùng Long Thành và Saigon. Nhìn đám lính vui mà tao ứa nước mắt. Lâu quá không về Saigon Thiếu úy, thằng Út nóị Trời vừa xụp tối là con cái gọn ghẻ nối đuôi nhau rahướng đường mòn ( thật tình tao cũng không biết đi dâu và sẽ làm gì, chắc Th/u Thành cũng vậy thôi ). Pháo 155 ly bắn yểm trợ ầm ì trên đầụ Trời tối mù mịt. Lên xe, chạy lòng vòng. Xe dừng lại, cả Đội lại nối duôi di vào một cái đồn, giáp vòng đai phòng thủ Tất cả tạm nằm yên chờ sáng. Tao và thằng máy chợtnghe loáng thoáng trước mặt. Đ cho biết là 3 cây 105 đang vô vị trí cùng với 1 trung đội của Đai đội 1 trinh sát bảo vệ Vậy là yên tâm, quân bạn nằm ngay trước mặt thì còn gìbằng. ( Tới giờimages4JO7Q0EE này, tao cũng chưa biết đang ở đâu, đơn vị đang làm gì,chỉ biếtlà mình đang ở trong một cái đồn và mình đang nằm sau mộtmô đất , bên kia có pháo của mình,….kệ mẹ nó …) Khoãng nửa đêm, pháo VC rót vào Phước Tuy, trúng kho đạn ( hay xăng ) cháy sáng rực và nổ rền một góc trờị TD8ND hướng đó báo động có xe tăng , bắn cháy 2 chiếc, còn 3 chạy về hướng dướ’i nàỵ Phảicẩn thận. Dêm đả khuya, thằng Út chợt khều tôi, tiếng dơn vị VC chuyển tin bằng ám số trên tần số của Đ15. Ngộ thiệt. Tụi nó dùng toàn ám số, cứ 3 số là 1, và chỉ phát một chiều chớ không có đối thoạị Anh máy Đai đội lên tiếng ” ê, nhà này có người ở, đi chổ khác chơi “. Lập tức, tên VC xa xả chửi lính ngụy , giọng Bắc vào nửa khuya nghe thật chát chúạ Thế là tụi mình đi chợ Bà Chiểu, một rỏ, hai rỏ, ba rỏ, bốn……. Ê, bốn…trả lời.. Tao chen vào nó muốn đổi tần số đó mà “, Út. Dạ, bốn rỏ….Mẹ, ai biết đi chợ Bà Chiểu là cái gì… Có tiếng máy bay ù ù trên cao hướng Phước Tuy, loại C7 hay rồng lửa gì gì đó. Cũng đở khổ, tôi chép miệng, còn máy bay là còn quân mình.Ngày hôm sau, tất cả lo đào hố cá nhân. Cái đồn này  không có  hầm có mái như những đồn khác, chỉ có hố đôi ngồi ló  đầu  thôị Ở giửa là một cái nhà bằng đá rất kiên cố. Đồn do khoãng 30 lính DPQ coị Th/u Thành cho 1 trung đội của Th/u Nại ra ngoài làm tiền đồn. Buổi trưa, đàn bà con nít ở trong xóm kéo ra cho biết VC về đông lắm. ” … họ khiêng súng bự lắm chú ơi, ba bốn người khiên lận… ” một thằng bé nóị Lính DPQ bỏ về nhà một mớ. Trên hướng Phước Tuy tiếng súng cũng còn vang dậỵ Máy bay vòng vòng từ Phước Tuy về, đảo vài vòng rồi đột nhiên thả đại bom xuống đồn. Những trái bom tròn, nhỏ thó, rớt từng chùm. May phước, có một trái rơi ngay chổ tao ngồi, nhưng rớt xuống sình nên không nổ.Th/u Thành liên lạc TD mà không được . Nghe nói TD im lặng vô tuyến để chuyển quân, đi đâu, tao không biết, chỉ biết ngồi chờ… Khoãng 8, 9 giờ tối, toán tiền đồn báo đông có xe tăng VC trên lộ Toán súng nặng thật là thiện nghệ Anh Trung Sĩ TrD phó chia phần “… 90 ly bắn hướng nầy, tụi bây chêm M72 vô hông nửa là chắc ăn. Nhớ chờ lịnh tao…” . Đêm khuya, tiếng máy xe gầm gừ thật rỏ với cặp đèn code nhỏ xíu đang từ xa tiến về.Tiếng Th/u Nại xin phép rút lui nghe rỏ mồn một trên máy 25. Thành không chịu, bắt nằm yên. Chút xíu đả thấy lao xao ngoài cổng đồn. Thì ra toán tiền đồn đả lui về nhưng cũng vừa kịp nhìn ra đó là chiếc xe hàng Desoto đầy nhóc đàn bà con nít đang chạy giặc. Hú hồn. Khoãng 3 giờ sáng, bên Pháo binh lao xao như có chuyện gì.Từ hướng núi, tiếng xe tăng chạy nghe rõ mồn một. Rồi gần hơn, hương ruộng có ai đốt phựt một cây đèn, chập chờn về hướng phòng thủ . Càng đến gần, ngọn đèn càng di chuyểnmau hơn, và….Phụt….nó bay xen kẻ ngay giửa tuyến tao đang nằm và pháo binh. Còn chưa hiểu chuyện gì thì phụt phụt, hai ba ngọn đèn lại được đốt lên, chập chờn về hướng taọ Thằng Út thì thào ” chắc đại bác không giật của tụi nó đó thiếu úy”. Vưà hiểu vấn đề thì “ầm ầm….” mấy ngọn đèn đả chạm vào các ụ đất phòng thủ nổ tung. Tụi VC cứ bắn như vậy khoãng 1 tiếng đồng hồ, sang bằng các ụ đất công sự phòng thủ. Tụi tao cứ ôm đâùnằm sát mặt đất chịu trận cho đến hừng sáng. Vừa tờ mờ sáng, VC kéo nhau lên từng đàn xa xạ Mấy thằng lính kêu bên Pháo Binh bắn trực xạ coi thiệt là đả mắt. Mà sao hình như tụi nó không hề hấn gì hết, Hiệp à. Chỉ thấy tụi nó nằm xuống rồi lại đứng lên đi tiếp, từ từ vây quanh đồn.Lính lại lấy cối 81 của TD để lại ra bắn boong boong. Ai nấy đều vui vẻ. VC có lẻ đả thấy rỏ địa hình nên bắt đầu pháo cối vô đồn. Trái đầu tiên rớt trúng ngay giửa sân cờ. Vài trái sau trúng tổ cối của Tiểu Đoàn. Sau đó tụi nó chỉnh cối qua chổ 105lỵ Một trái rơi trúng hầm của Tr/u, Ch/u và truyền tin, cách tao khoãng 30m. PB dù và trung đội trinh sát bỏ tuyến bò sang tụi tao, kéo theo Th/u TrD trưởng Trinh Sát bị thương gót chân. VC từ mặt PhướcTuy tiếp tục dập B40 hay không giật tới tấp vào đôn. May phước có cái nhà đá che sau lưng nên tao bình yên. Thằng xạ thủ 90 ly kêu to “…Th/u em bị thương ngay ót…”, thằng phụ xạ thủ kéo lẹ vô nhà đá. Cối VC vẩn rải đều, tao phải lăn ra khỏi hố, bò tới cây 90, nạp một viên sẳn . Tuyến bên đó bị chết nhiềụ Kế bên cây 90 ly, một người lính nằm vắt ngang miệng hố, phần mặt nát bấy chỉ còn lớp da đâù và tóc. Chân mang giầy bố. Có lẽ bị B40. Bò ngược trở lại, tao vừa chống hai tay để nhảy vào hố thì một viên đạn bay vèo qua giửa nách và cánh tay, bay bụi đất. Thằng máy trợn mắt dòm taọ Hai thằng Trinh Sát hố kế bên nói ” Th/u còn hên lắm đó “. Trước mặt tao có một Trinh Sát bị thương đang cố gắng bò ngược vô tuyến phòng thủ, bò lên tuột xuống thật thêthảm. Trườn người ra khỏi hố cá nhân, tao nắm lấy anh ta kéo lên thì một tiếng nổ như sét đánh bên tai, cái nón sắt văng khỏi đầụ Phản ứng tự nhiên tao chụp cái nón sắt lại, bụm hai lổ tai, nhào ngược về hố cá nhân. Máu từ lổ tai phải chảy dọc theo cùi chỏ.Thằng máy dòm tao ” Th/u bị thương rồi ” và nó nhanh nhẹn quấn băng chỉ chừa có một con mắt. Xong nó kéo tao chạy lẹ vô căn nhà bằng đá chỉ huy giửa đồn. Bên trong căn nhà, người bị thương nằm la liệt, rên la thảm thiết. Máu lênh láng trên sàn xi măng trơn trợt. Cảnh địa ngục chắc cũng vậy thôị Xe đạn của Tiểu Doàn đậu ngay sân cờ vẩn còn đang nổ ầm ỉ . Chưa tỉnh hồn thì một tiếng nổ như trời gầm, bụi tro mù mịt ( mà sau này tao mới biết là hỏa tiển TOW nổ). Xéo bên trái là căn phòng nhỏ có lổ châu mai, một lính dù ( đeo cầu vai Trinh Sát ) ngồi xếp bằng, hai tay nắm chặt một trái lựu đạn đưa cao ngang tầm mắt, miệng lẩm bẩm ” …thôi tới đây là hết…cha ơi mẹ ơi…” Tao bật ngược ra, tựa lưng vào tường để lấy bình tỉnh lạị Thê thảm vậy saỏ Trinh Sát mà…Chợt tao dòm sang bên cạnh thằng Út mang máy, một PB dù cũng đang đứng sát vách hành lang, miệng lầm bầm điều chi không rỏ, tay phải đang cố xé bỏ bảng tên trên áọ Tao còn đủ tỉnh táo để biết thằng này đang điên. Lập tức tao và thằng máy đi dọc theo hành lang tới căn phòng nhỏ ngay giửa thì gặp Th/u Thành ĐT, Ch/u Lịch và mấy thằng máỵ Nhìn thấy tao áo ướt đẩm máu, băng quấn chỉ chừa một mắt, tụi nó hơi giật mình. Thành nói trước ” TD có lệnh im lặng vô tuyến để bảo mật, tụi VC vô cả tần số Tiểu Doàn rồi”. Lich nói “Mày không chạy, tao chạy à. VC dùng xe GMC của mình để chở quân từ rừng ra kìa, vô tần số Lử Doàn coi”. Thằng máy vô tần số “00-31″ rồi xưng danh hiệụ Chợt cả bọn giật mình vì có tiếng NT Thể khóa 24 vang lên ” …không còn đơn vị bạn nào ở khu đó nửa , mở đường máu về Vũng Tàu gấp, hết”. Tao vội dựa vào tường mới đứng vửng, ” mở đường máu “, ba chử đó thật là kinh khủng, tụi mầy ạ . Tao tưởng chỉ có trong phim xi nê thôi mà. Tự nhiên trong một thoáng, hình ảnh má tao hiện ra với lời nhắn nhủ ” con có bề gì cũng ráng chạy về nhà nghe con “. Hẳn là bả sẽ khóc dử lắm đó tụi mầỵ Rồi còn khóa 28 mình nửạ Tin lên báo, tụi nó sẽ nói dây là thằng khóa 28chết trận đầu tiên của khóa, hẳn là buồn lắm hả tụi bâỵ Tiếng Th/u Thành nói làm tao sực tỉnh ” Tui sẽ dẫn 2 trung đội ra trước, anh ra cứng cáp con cái, cho chơi ông già hết ( M72 ),ra ngoài tụi này sẽ bắn cản cho anh ra theo”. Tao và thằng máy ra hố phòng thủ, chuyền lệnh sẵn sàng tác xạ yểm trợ . Hố kế tao là hai thằng Trinh Sát đang chơi trò hú tim với một thằng bắn sẻ của VC núp sau một tảng đá lớn cách tuyến khoãng 100m. VC vẩn rải cối đều đặn vào đồn,tiếng miễng bay rào rào như mưạ Khoãng giửa trưa mà như đả 5, 6 giờ chiều vì khói từ cái xe bị cháỵ Lệnh tác xạ ban ra, tụi tao bắn dử dội về hai bìa làng với những bụi tre dầy đặc. Tao cũng bắn một M72 về phiá tảng đá. Chợt thằng Út la lên ” tụinó  chạy luôn rồi thiếu úy ơi”. Thành và Lịch dẩn 2 trung đội chạy luôn, không bố trí bắn yểm trợ như đả hứạ Tao chỉ còn đủ tỉnh táo hô lênh rút lui, tụi mầy biết không, thật là buồn thảm. Nhưng đả trể, VC bắn B40 như mưa bít ngay cổng đồn, toán quân chạy dạt trở lại nhà đá. Tao đứng dựa hành lang, ngay cửạ Thật là ghê gớm, tụi mày thấy không!! Một mình tao trách nhiệm mấy chục lính của Đ15, PB, TrSát. Tụi bị thương nằm rên la ” thiếu úy cho em xin trái lựu đạn” thằng hạ sỉ xạ thủ đại bác 90 ly khẩn khoản. Mắt tao nhòa đi, tụi mầy ạ Ông thương sĩ già run run tháo lon Th/u của tao bỏ dùm vào túi áo ” giờ này mà thiếu úy còn đeo lon “. Tao không hiểu có gì khác biệt không ? Tụi thằng Thành, Lịch chạy bỏ hết cả máy lại, thiếu úỵ Ừ. Làm sao đâỵ Để tao ra quan sát. Như một Tân Khóa Sinh, tao phóng thật lẹ xuống gầm xe Jeep đậu ngay giửa sân cờ.Trước cổng đồn, ụ bao cát bên trái là một lính dù với cây đại liên M60, bên phải là một dù với M79. Ngay giửa con lộ nhựa dẩn về Long Hải là một bánh xe hơi, một bộ binh nằm chết. Bên kia đường là hàng rào kẻm gai cao hơn đầu người với dăm bảy xác tòn teng dù, bộ binh lộn xộn. Ai biểu ngu leo qua chổ đó chị Xa xa hướng tay phải, hàng rào kẻm gai tự nhiên thấp xuống, nhưng mà lại gần lũy tre dọc bìa làng hơn. Trước mặt đồn, bên kia hàng rào 7043398207_723174b8cf_zkẻm gai là khoảng ruông trống,mới bừa, rải rác chừng chục mạng ( sau này tao mới biết đại khái đó là sân bắn Vạn Kiếp, đồn Nhà Đá do khoảng 30 lính DPQ trú đóng ). Dọc hai bên miếng ruộng là nhửng lũy tre dày đặc , chổ tụi VC đang bốtrí chờ tập bắn lính ngụy . Xa xa cuối khoảnh ruộng là xóm nhà dân ẩn hiện dưới những tàng cây lớn. Không thể chờ tối được. Tụi nó tiếp quân đông quá. Còn giờ này thì ai dám thử. Kinh nghiệm chiến trường tao học thật lẹ, tụi mầy biết không!! Tụi nó chắc chắn đang nhắm vào cổng đồn chờ con mồị Đám lính dòm nhau, không nóị Tao đi trước, tụi mày ráng theo sau nghẹ Vọt nhanh ra giửa lộ, nằm kế bánh xe để vừa nghe tiếng xành xạch của B40 bay ngang qua đầu, trúng vào cổng đồn ì ầm. Xí hụt. Tao chồm dậy thật lẹ phóng qua bên kiađường cũng vừa lúc nghe tiếng xành xạch thứ hai bay đến. Lại hụt nữa rồị Tự nhiên tao muốn chơi trò cút bắt, tụi mầy biết không!!! Nó đang nhắm mình đó, ngu sao đứng dậỵ Tao bò thật lẹ dọc theo hàng rào kẻm gai về phía tay phải, súng kẹp trong taỵ Tất cảim lặng đến nghẹt thở. Bao nhiêu con mắt đang dòm, tụi lính mình và tụi VC. Tao cứ tưởng mình đang là TKS bò giao thông hào vậy thôị Dùng hết sức, tao phóng qua hàng rào kẻm gaị Lại tiếng xành xạch quen thuộc lẩn với tiếng chíu chíu của AK rộn lên như pháọ May quá hụt hết. Tao nằm im nghe ngóng. Lại yên tỉnh trở lạị Bao cặp mắt lại trong ngóng, tụi mình và tụi VC. Tao bò một khúc dọc theo bờ ruộng, mệt lả ngườị Trời nắng chang chang, giống như TKS bò chờ giờ vào phạn xá. Tự nhiên tao nổi cơn điên, đứng bật dậy, bắn một băng về hướng bụi tre bìa ruô.ng. Xong tao đứng khơi khơi, thay băng đạn khác đoạn vác súng trên vai đi chập choạng, chẳng thèm bò nửạ Tiếng chíu chíu của AK vây quanh tao dày đặc . Vấp chân, tao té xuống. Không thèm ngồi đậy nửạ Đột nhiên, tiếng súng máy, AK, cối, B40 ầm ỉ vang lên nhưng không phải về phía taọ Chồm dậy, thì ra đám lính đang rút chạy cùng lượt. Tao cũng vội vàng rút chạy như trong cơn mệ Một tiếng nổ lớn sau lưng, xô tao té xấp về trước, đau nhói nhiều chổ sau lưng. Không sao, còn đứng dậy được, tao tiếp tục lê chân về hướng nhà dân trước mặt. Tổng cộng 13 thằng còn lại, mình đầy thương tích. Thằng Út mang máy ôm tao khóc nức nở ” …tưởng Th/u chết  rồi, tội nghiệp ổng mới ra trường, lại bị thương nửa…”. Út nhất định không bỏ máy PRC25 như mấy thằng khác khi chạỵ Qua khu nhà dân là con đường lộ lớn đang đông ngẹt người di tản ( như kỳ mình di tản khỏi trường ). Tao nhìn đoàn di tản( tiểu khu Phước Tuy, SD18,v.v.. ) thầm nghỉ chỉ cần trăm lính là mình có thể trở vô rượt VC chạy rồị Tao vô tần số Lử Doàn 00-31 trúng ngay NT Thể, ổng chỉ đường cho tụi tao về làng đánh cá Phước Tỉnh, kiếm ghe qua Rạc h Dừa rôì băng rừng về bến Đá Vũng Tàu nơi TD dang dóng. Về tới nơi, thằng khóa 29 phụ tá NT Thể ôm tao khóc nức nở. ” …nghe tin NT mất liên lạc vô tuyến, tưởng đâu tiêu rồi…” thật là cảm đô.ng. Hình như Phuc GH29 thì phảỉ Có gặp Lê Thi tại đây,áo quần bảnh bao lắm. NT Thể nói ” Đ15 còn quân số quá ít nên cho xuống giử ghe, anh ra gặp Th/U Thành đi “. Tao ra ghe gặpThành, Lịch, không nói một lờị Món nợ còn đó mà, làm sao quên được. Tụi nó giao cho tao một ghe và vài thằng lính. Đêm đó trời mưa dử lắm, Hiệp. Tao không nhớ ngày tháng, mọi việc như những giấc mơ nối tiếp , chồng chất lên nhaụ Mới sáng sớm mà VC đả pháo vô Bến Dá. Dứng trên ghe đánh cá, tao thấy một chiếc ghe tung lên, lật úp. Nó pháo trúng ngay nóc bến Đá nửa chứ. Không biết lúc đó mày đang ở đâu .Ghe tao phải bung ra ngoài tránh pháọ Một lúc sao ghe tao vô lại thì TD đả đi đâu mất. Đặc công VC đả vô đầy bến và thị xả. Tụi lính trên ghe tuỳ tao quyết đi.nh. Tao ra lệnh về Saigon. Cả nhà chủ ghe ( 30 người lớn nhỏ, dân Phước Tỉnh ) khóc lóc vì VC bắn tàu cháy dọc theo sông SaiGon nhiều lắm. Tao muốn về nhà mà không biết làm saọ Vùng 4 thì không có ai quen. Chủ tàu nói có nghe mấy ông Cha Đạo nói là Philippine nhận tị nạn, ghe này có thể đi ngoài biển cả tháng không sao, đi Phi vaì bửa, chờ yên yên rồi về”. Tao nghe có lý, còn hơn ở lại cho VC bắt. Thế là tụi tao cho phép ghe ra khơị Nào ngờ đi khoãng một ngày thì gặp tàu Mỹ đang đón nhóm làm cho CIA,v.v….Họ cho tụi tao lên. Về Subic Bay, rồi qua Guam, qua Pennsylvaniạ Mải vài năm sau mới liên lạc được với Gia đình , cứ tưởng tao đả chết trong trận Nhà Đá rồị

Hy vọng hai Thằng mầy không noí tao là Con Ông Cháu Cha nưã

Nhuận

 

 

 

 

One thought on “Trận đánh đầu tiên và là trận đánh cuối cùng

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s