Thơ Của Vũ Văn Táp – Tập Một

Vũ văn Táp

Vũ văn Táp

NGÀY XA TRƯỜNG MẸ.

Cơm Phạn xá, bữa cuối cùng…nuốt nghẹn!
Cổng Nam Quan xin gói ghém tình thương.
Khoác ba lô, con cất bước lên đường;
Sinh, tử, an, nguy? _ xem thường, giao số phận.
Con ra đi nhưng lòng đầy vương vấn,
Kỷ niệm căng tròn theo dấu ấn thời gian.
Nhớ ngày nào đứng trước cổng Nam Quan,
Đối diện “Hung thần” K25 vàng, đen, trắng, đỏ…
Trong hoảng loạn, lăn, bò con vẫn nhớ,
Bạn bè con chất ngập bục Tân khóa sinh.
Tiếng kèn đồng vang vọng trước bình minh,
Nhúng dấm, ấp, lăn, món ăn quen thuộc.
Mẹ chắc biết :Chí còn mong tiến bước
Nhưng sức con : Không kham nổi đoạn đường.
Các anh con đã dìu dắt, yêu thương
Cay, đắng, ngọt, bùi bắt đàn em nếm đủ.
Món nợ chuối, con trả rồi Mẹ ạ,
Vay ba anh(25,26,27) trả lại đủ ba em(29,30,31).
Ngày vào Trường, con được học trước tiên,
“Tự thắng để chỉ huy” trui rèn khuya, sớm, tối.
Lang Biang nhọn, tà hai đỉnh núi
Đập HUYỀN TRÂN mặt nước phả sương buồn;
Đường vòng alpha, sân cỏ thân thương,
Đài Tử Sĩ, Vũ Đinh trường uy nghi quá!
Cho con nợ chén cơm Phạn xá,
Tạ ơn người đặt” viên đá đầu tiên”.
Vẫy tay chào tạm biệt đàn em,
Con giữ lại Alsine rồng ngậm kiếm.

VŨ VĂN TÁP K28
 
 

TA VẪN PHỤC TA..


Xuân này đếm nữa băm chín xuân
Băm đi, băm lại thớt mòn dần
Từ buổi “Tan hàng”, chim xa Tổ
Lên rừng gắn bó bắp cùng măng

 


Nhai bắp cho nên bạnh quai hàm
Soi mình bên suối, tướng giống quan
Trách Bố “năm tư” theo CỤ DIỆM
Xuống tàu”Mồm há” cõng xuôi NAM

 


Nếu để cho ta ở Bắc kỳ
Miền NAM đâu chịu cảnh phân ly
Ta ở phe nào tiêu phe ấy
Búa, liềm, đảng cướp xuống Âm ty !!!

 


Cũng tại ý Trời, chẳng tại ai
Ta vào VÕ BỊ kể cũng”oai”
Ba năm, bốn tháng bò, lăn, ấp
Thiếu uý đeo chơi đủ chín ngày

 


“Cải tạo” trên rừng vui thú, chim
Ngàn ngàyTÔN TẪN phạm luật Tiên
Ta dưới ba năm, “HO” không nhận
Một xu không có khó Vượt biên

 


Bỏ phố lên rừng, con cháu đông
Chổng khu trồng bắp, quyết bên chồng
Được cái tướng to thêm mắn đẻ
Gái trai bẩy đứa quả có “gồng”

 


Trời đã sinh voi, cỏ phải sinh
KHAI TÂM nghe kể đã rùng mình
Đâu biết núi rừng sương đêm lạnh
Buồn tình hay gẩy tính tình tinh.
T.Cm

OAI HÙNG

3T ôm súng M60
Trấn giữ chùa ta, dáng tuyệt vời
Trái, phải trước chùa phân thiện, ác
Nguyễn Tường liều mạng nổ đi coi!
 
Thơ rẻ thêm thời”giá dịch ôn”
HY TRIỆU phân vân: tại mắm còn
Chỉ sợ mắm thiu đành nhẫn nhịn
TÁP CHIM lồng móp mới tiêu lòn

 


Sanh nghề tử nghiệp chuyện xưa nay
Họa may ai biết được lúc này
Thôi cũng liều tìm may còn gặp
Để mất chim mồi gay quá gay.
 
 
 

NHỮNG TƯỞNG


Những tưởng 3 T đứng giữ chùa
Nào ngờ TƯỜNG NGUYỄN nói ra, vô
Bác lại tìm chim, đòi ngắm bắn
Coi chừng mất cả cháo lẫn hồ


Chim đã bị tên…Sợ cành cong
Súng bác tuy to cũng khó lòng
Rón rén như tôi còn khó” chụp”
Bác mong”bắn” nó… chỉ toi công.
 


Nghĩ lại thấy thương bác TRIỆU HY
Dẹp thơ, bán mắm soay đủ nghề
Bán mắm gặp thời”Ôn dịch giá”
Cùng đường…Chẳng biết hướng nào đi!
T.Cm
 
 

GỞI bác THÀNH ĐINH


Bác uống lá mơ với mật ong
Dứt ho bè bạn mới yên lòng
Bác gõ email mà nằm ngửa?
Khai Tâm…nằm sấp đọc khó không?

 


Đừng trách TÁM CU,tội với trời
Nặng tình bè bạn mới báo thôi!
Xa xôi cách trở, thăm không được
Email gõ vội nhắn đôi lời

 


Nên khóc hay cười bác THÀNH ơi?
Anh em phân tán bốn phương trời
Khép cổng NAM QUAN xa trường Mẹ
Rời thềm phạn xá…nhớ lắm thôi!!!

 


Phái đoàn thiện chí sắp bốn năm
Cảm thông hoàn cảnh bác nhọc nhằn
Vẫn vái Thần tài cầm “can” gõ
Bác trúng power rặt tờ trăm

 


Một kiếp nhân sinh sắp mãn rồi
Chúng mình còn lại nghĩa tình thôi
Các bác KHAI TÂM ai đồng ý
Dẫu xuống vùng năm vẫn mỉm cười???
T.Cm
__._,_.___
 
 

HỒI ÂM HY TRIỆU


VỀ CHÙA tôi, bác sẽ tính mau
Mỗi đứa hai trăm chẳng ít đâu
Ra biển chọn mu, khoe TƯỜNG NỔ
Mặc cho SANH SỰ đứng gãi đầu.

 


Tôi nào có ghét bác 3 T
Bác VIỆT sò lông sẽ gởi về
Tôi đã kề tai xin cho bác
Thề có trời xanh: thương 3T!!!

 


TƯỜNG NỔ thật ra cũng đàng hoàng
Chỉ vì SANH SỰ mới hung hăng
Cũng nên nghĩ lại tình”THI SĨ”
Đừng trách, đừng nên phán vội vàng.
T.Cm
 
 

KHAI TRƯƠNG mời bác BA TÊ.


Lá đa đem cuốn với MU mềm
Đặc sản thành PHAN ( TRIỆU sướng điên! )
Nhắn bác 3 T về xứ biển
Hết trăng đãi bác chẳng tính tiền.

 


Nhờ bác TÁM CU cho hai trăm
Hai thằng hùn lại được bốn trăm
Tôi ở trên rừng chưa thạo việc
Lột mu, húp gạch vẫn lằng nhằng

 


Tính mượn hông chùa để kinh doanh
Khai trương chắc chắn mời THÀNH ĐINH
Mời cả hai sư TÂM – HUỲNH TIẾN
TƯƠNG NỔ định mời nhưng phân vân!

 


Kinh doanh chắc chắn sẽ bộn lời
Tây Ninh bác rảnh cố ghé chơi
Chắc chỉ vài tuần thu đủ vốn
Không tin bác cứ đến mà coi!!!
T.Cm
 
 

TRÚNG MÁNH


HY TRIỆU vớ được”mu to”
SANH SỰ gạ đổi ba bò, chín trâu
TRIỆU cười TRIỆU chẳng đổi đâu
MINH VIỆT gạ đổi một xâu”gái nghèo”
TRIỆU rằng ngán cảnh nhóc nheo
TƯỜNG NỔ thấy vậy chạy theo nằn nì:
_HAY là thích T.N.T?
TRIỆU than thứ đó đem về khó khăn
BA TÊ thủng thỉnh gạ rằng:
Sắc cầm, sâm quí đổi chăng bạn hiền?
Ngần ngừ_ Để tớ nghĩ xem!
TÁP CHIM khoe hạc TRIỆU bèn O.K.
Hạc trao, TÁP vác mu về!
T.Cm
 
 

CÓ LÝ.


Quán mở bên chùa ổn sao không!
Đèn mờ, nhạc giựt, gái khoe mồng
Bà ĐANH linh hiển, ngài không trách
Có cua có ghệ khách mới đông

Nghĩ lại thầm ơn bác NGUYỄN TƯỜNG
Mình mời bác đến dự khai trương
Gỡ mu, húp gạch, đừng nên tính…
Kẻo T.N.T nổ sập tường!

Tôi giao cho bác mời 3 T
Bận rộn ra sao cũng cố về
Cái món mu mềm đem cuốn lá….
Khó như SANH SỰ cũng còn mê.

Tôi đã mail qua nhờ VIỆT MINH
Vụ gái”mu xinh” bác hết mình
TÁM CU cũng hứa chung tay giúp
Phen này gỡ bảng”CHÙA BÀ ĐANH”

Giở lịch”VẠN NIÊN” chọn được ngày
30 tháng tư ( nhớ ngày tây )
Buôn may, bán đắt cầu Bà giúp
Ngược lại bác, tôi lại… “ăn mày”T.Cm
 
 

Kỷ niệm 49 ngày bác TRẦN VĂN SÁNG lìa bỏ bạn bè

BÁC SÁNG ÔI!


Vẫn biết trần gian là cõi tạm
Nhưng bác đi, bè bạn nghẹn ngào
Ngày nào gian khổ bên nhau
Anh em cùng KHOÁ , trước sau một lòng
Cung, kiếm gẫy, non sông nghiêng ngả
Trí lực mòn, tơi tả chinh y
Ngậm ngùi kẻ ở, người đi
Bạn bè thương mến, bác đi sao đành?
Kiếp nhân sinh – Tử , sinh hữu số
Dẫu có thương, phải cố nguôi ngoai
Lâm râm khấn nguyện đất, trời
Mấy anh đi trước, đợi người đi sau
Chúng ta làm lại từ đầu.
T.Cm
 

TÌNH NGHĨA THẦY TRÒ

 
(KÍNH TẶNG CÁC NT K25: LÂM THẾ BÌNH, TÔ KHÁN THOẠI, NGÔ ĐỨC KHOA,ĐẶNG XUÂN BÍNH, HUỲNH CÔNG KỈNH)

HẢI, LỤC, KHÔNG QUÂN đủ năm THẦY


Ân dầy biết trả thế nào đây?
Chỉ ức tuổi già vương bệnh hoạn
Mình em để bận dạ mấy THẦY.
Con chắp tay tạ ơn TRƯỜNG MẸ
Đã ban cho tình nghĩa THẦY – TRÒ
Alpha hai gạch năm xưa
Tám tuần”Huấn nhục” vẫn chưa hoàn hồn
Sau lưng THẦY nửa thương, nửa sợ
Trước mặt THẦY uy, nộ…xót xa
Nắp bi đông – nước lầu ba
Nhanh chân lên, xuống san qua đầy bình
Ép ăn nghĩ còn kinh trong dạ
Trái chuối già lùa cả chén cơm
Mấy THẦY ngày một ốm nhom
Đàn em mập ú, tình thương”nợ rồi”
“Chuối VÕ BỊ” THẦY ôi cay lắm!
Nỡ lòng nào bắt cắn, bắt nhai?
Lưỡi phòng, giòng lệ phân hai
Bắt em”Tự thắng” người ngoài hiểu đâu?
Nay em đã bạc đầu, bệnh yếu
Nghĩa tình xưa…níu kéo lòng em
Các THẦY,các CHỊ thăm em
Mấy bà thương trách: thằng em lạ đời!
THẦY đỡ hộ: trước tôi phạt nó
Nên bây giờ bỏ nó sao yên
Năm nào em cũng được tiền
Mấy THẦY, mấy CHỊ bao phen đỡ đần
Em chỉ biết thành tâm khấn nguyện
CHÚA trên cao VINH HIỂN, NHÂN TỪ
Xin NGÀI ghé mắt ban cho
Các THẦY, CÁC chị được bù HỒNG ÂN
Tình nghĩa này muôn phần khôn đáp
Anh em con tan tác bốn phương
Nghĩa tình TRƯỜNG MẸ vấn vương
Niên Trưởng – niên đệ ấp ôm trọn đời
Tủi, mừng khiến lệ con rơi!
T.Cm
 
 

HỒI ÂM HY TRIỆU.


Địa điểm xem ra, bác chịu rồi
Khai trương ngày “kị” lỗi tại tôi
Sơ ý tôi quên ngày”lũ cướp”…
Đẩy cả miền Nam xuống vực, truồi
Thương nhất TÁM CU với TRẦN TƯỜNG
Cũng vì SANH SỰ tánh”ác ôn”
Cứ xúi NGUYỄN TƯỜNG quăng lựu đạn
Có ngày trời phạt…..”giái lại sơn”
Tôi nghĩ 3T bận việc nhà
Hay là hết ý họa thơ ta
Ý tôi cũng giống như ý bác
Chỉ mong tặng bạn…”Tiếng cười khà”
Mở quán thì tôi mót lắm rồi
NGÔ THANH năm trước cùng phòng tôi
Hắn khích HÙNG ANH cùng NGỌC MÁI
Sao không buôn ghẹ để đổi đời
Ai về BÀ RỊA nhắn NGÔ THANH
Hai bên ngang vốn quyết cạnh tranh
Nếu”CHÚ” có mu, mềm giá cả
Nghĩ tình F cũ nhắn hai anh.
T.Cm
 
 

EM GÁI TRONG THƠ

(Tặng NI trong truyện NƯỚC TRÔI QUA CẦU của nhà văn HƯƠNG THUỶ)

Em ngồi thêu bức” tranh thêu”
Vẳng nghe pháo nổ, trẻ reo ngoài nhà.
“Kiệu” dâu sắp rước ngang qua
Sao em thút thít? – Để ta cũng sầu!
Lời thề ngày trước quên mau?
Mình em chung thuỷ, hận, đau một mình?
Anh đây, cũng một mối tình…
Cũng buồn, cũng khổ – Bệnh mình tương lân.
Mình xem tình nặng nghìn cân,
Mà người đem đổi nửa phân vàng mười!
Em đừng sầu nữa , em ơi!
Khóc than, hờn giận, ai người hiểu em?
Người ta xem trọng bạc tiền,
Tìm người có thế, có quyền, dựa theo.
Người ta xem nhẹ chữ yêu;
Thì em cố gỡ, đừng đeo nặng sầu.
Truyện, thơ thay thế cau trầu
Cùng Em anh muốn tô mầu chữ YÊU,
Trong MƠ thương nhớ em nhiều,
Hồn Thơ anh cũng đã nhiều vấn vương.
T.Cm

Chủ đề: THƠ viết tặng em gái

Đến: ngo thuy
 
 

TÌNH TAN sau CUỘC CHIẾN.


Em tưởng anh là “Đại trượng phu”,
Ngờ đâu, anh lại quá lù khù.
Nếu nay, duyên nợ “đừng ngang trái”
Sống đến bạc đầu…chết bỏ”BU”*!!!

 


Ta cám ơn em đã”thật” lòng
Từ em vén váy, lội qua sông.
Ta nhốt tình ta vào”conex”
Van tim đóng hết, quẳng xuống hầm!

 


Em đem” sổ gạo” nhập bên chồng,
Chẳng cách đò ngang, chỉ cách sông.
Thả ngửa, bơi qua chừng năm phút
Thà phụ lòng anh, được bụng chồng.

 


Ta đi “Cải tạo” tại CÂY CẦY*
Mẹ ta giấu kỹ thế mà cay!
Đành đem tình cũ ngâm trong rượu.
Cancel hình bóng khỏi tim này.

 


Em “bám” xe than*, đến quê chồng
Nỡ xem tình cũ, nhẹ hơn bông.
Dép râu, nón cối…Âu duyên phận!
Chúc em hạnh phúc mãi bên chồng.
T.Cm
 


*Bu: Tiếng gọi Mẹ của Bắc kỳ
* CÂY CẦY thuộc TÂY NINH
*Xe than: xe chạy bằng than, sau 75
 
VỪA HỒNG VỪA QUỴT.
 
Ô danh Tài chính kế hoạch ôi!
Chơi quỵt nên ông giã cõi đời.
Hai nhát dao đâm, đành theo Bác!
“Gia giáo” gì ông ? chán mớ đời!
Đạo đức cha ông giờ tan nát,
Đàng điếm Hồ , Mao chốc lên ngôi.
Ăn quỵt, đéo lường ông những tưởng…
Tiếc tiền, ỷ chức mạng ông toi.
T.Cm
 
 
 
BẠN BÈ TA MẤT CÒN MẤY ĐỨA?

Bạn bè ta, mất, còn mấy đứa?
Ngồi ngắm nhìn, lệ ứa tiếc thương.
Ngày nao, bè bạn chung Trường;
Bây giờ, mỗi đứa một phương thế này!
Không cần biết dở, hay, khôn,giỏi;
Nhìn bạn già, tim nhói, lòng đau.
Cuộc đời!” Bể hoá nương dâu”;
Sanh thời mạt vận, trước sau một lòng…
Nhìn non sông, oặn lòng, tủi hổ;
Thế XUÂN – THU, vứt bỏ kiếm cung.
Hoá công diệt chí anh hùng!
Bao năm đày đoạ – Vừa lòng Ông chưa?
Quên sao được, Trường xưa, Bạn cũ;
Mấy năm trời, gian khổ bên nhau.
Bây giờ , thằng ẩn rừng sâu;
Thằng nơi đất khách,nỗi đau chất chồng.
Nhớ đến nhau, gan, lòng quặn thắt,
Càng nhìn xem, tiếng” nấc” khó ghìm!
Nỗi niềm, chẳng nỗi niềm riêng;
Bạn bè, còn, mất, ngồi xem lệ nhoà.
Bạn bè 28 gần xa!!!
T.Cm
 
 
MẠT LỘ ANH HÙNG!

( Tặng bác NGÔ MẬU DŨNG  , cùng các bác KHAI TÂM)

  ” Nhớ xưa áo giáp, bản đồ”
Bây giờ bay, vữa, trét, tô muốn khùng!
Còn thời cưỡi ngựa, bắn cung.
Hết thời bẫy ÉN, chổng mông bắt Ruồi!
Thân gầy – Vận nước, nổi trôi;
Hai thằng cùng cảnh, buồn vui…tà tà.
Bác luân chuyển: H qua A
H, A ghép lại đâu là H.O.
Cầm bay, vui nghiệp:” vữa, hồ;”
Cơ đồ tan nát, trét, tô …một mình!
Còn tôi thăm thẳm rừng xanh,
Vui cùng chim, thú quẩn quanh suối, đồi
Chim bẻ cổ, thú nướng, thui…
Quan san cách trở, rượu mời ai đây?
Trời thương mới có ngày này,
Bài thơ viết vội, trao tay bạn già.
Vui mừng bạn lại gặp ta!
T.Cm
 
 
 
Khóc VĨNH THÁP.

Tin VĨNH THÁP, lìa xa bè bạn
Nặng nghĩa tình, 28 tiếc thương!
Ngày nao chung một mái trường,
Cùng ôm hoài bảo quê hương giữ gìn.
Bốn hai năm, còn in trong trí
Cổng NAM QUAN VÕ BỊ QUỐC GIA.
Khác nào một mẹ sinh ra,
Đồng cam, cộng khổ, vượt qua chặng đường.
Ôm mối hận: Quê hương giặc chiếm!
Chí anh hùng, cung kiếm còn đâu?
Càng nhìn, càng nghĩ, càng đau:
Con thơ, vợ dại, còn đâu cậy nhờ?
Ngồi khóc bạn, câu thơ ghi vội,
Mượn KHAI TÂM. gởi tới chia buồn.
THÁP đi, bè bạn nhớ thương;
Đường xa diệu vợi, vấn vương lệ sầu.
Bạn hiền VĨNH THÁP còn đâu!!!
T.Cm
 
 
MẸ ƠI!

Nước mất, nhà tan – Tan đàn, xẻ nghé.
298 anh em, cùng Mẹ năm nào;
Nhắc đến nhau, lòng bỗng thấy nao nao.
Thương nhớ quá, tình khác nào ruột thịt.
Xô xích le, THÀNH ĐINH vừa…thút thít,
Các bạn con, tình thiệt vội khai ra:
Bác TÁM CU, sức chở nổi hai bà
Xe xuống dốc, may mà không…lộn thắng.
Bác THÀNH ĐINH đi xe bác BỔNG,
Bác tự khoe: một thằng chở một thằng.
_Thế tiền công, tụi nó tính mần răng?
_Tới đầu hẽm, nhăn răng trừ Mẹ ạ.
PHẠM ĐỨC VINH, anh này mới lạ,
Gặp bạn bè, đuổi khách chẳng thèm đi.
Uống cà phê, ngồi tán dóc bên lề
Chia tay bạn, chiều tối về mới tính.
Bác SANH SỰ, xa nhà xính vính;
TRẦN QUANG MINH quyết định giúp bạn hiền.
Một chiếc xe, hai người chạy luân phiên
Sáng em bác, chiều thay phiên SANH SỰ.
Anh em con không quên quá khứ.
Nhắc đến nhau, tâm sự vui, buồn.
Bài thơ gởi Mẹ kính thương.
Lời thơ cùng Mẹ, cùng Trường năm xưa.
Nghĩa tình, gắn bó thiên thu.
T.Cm
 
 
KỆ EM.

(Tặng SANH SỰ)
Đã lỡ sơn rồi, SANH của em!
Súng thần đánh dấu, dạ mới yên.
TÁM CU, sao nỡ xì tin ấy?
TÁP CHIM rõ chuyện thế mới phiền!

 


Ai bảo em ghen, em vẫn im;
Miễn sao người ấy phải giữ gìn.
Nếu sơn phai dấu là toi mạng,
Các bác chớ cười,để mặc em.
T.Cm
 
 
 
SƠN SÚNG CHO CHỒNG.

Chị ơi! nếu chị từng ghen
Chắc chị thông cảm cho em ít nhiều.
Chồng em, ảnh có máu …liều.
Đẹp trai, khéo nói nên nhiều gái mê.
Thẫn thờ, trằn trọc canh khuya,
Thích nem, thèm phở, thường chê…cơm nhà.
Cho nên em phải lo xa,
Mua sơn, sơn súng may ra vẹn toàn.
Đỏ, vàng, trắng, tím, xanh lam
Năm màu thay đổi cho chàng thong dong.
Em đem chim nhốt vào…lồng!
Vặt lông, cạo trụi, hết mong vượt rào.
Ngoài trời, hoa tuyết rơi mau,
“Em đem khóa chết chim vào lồng nghiêm”.
Chị đừng cười nữa, mặc em
SEATTLE đêm lạnh, nên em phải ngừa.
T.Cm
 
 
 
EM CHẢ THÈM GHEN.

AI rõ chồng em, hơn chính em?
Phở, nem, anh ấy bảo: không thèm.
Khuya khuya, chỉ thích”mò”…cơm nguội.
Biết thưởng gì đây, Sanh của em?

 


Em cám ơn trời ban cho em,
Một chàng VÕ BỊ, quá ngoan hiền.
Nghe kể ngày xưa, sau cải tạo
Xích lô anh ấy đạp như… điên.
 


Có thể nghiệp, nghề thủa xa xưa
Đã tiêm nhiễm nặng đến bây giờ.
Leo lên là ảnh khòm lưng… đạp.
Hỏi bác LEO LỀ, hơn được chưa?
T.Cm
 
 
 
TÁM CU ĐI CÂU GHẸ.

Thấy TÁM CU khoe mu mà “ngộp”!
Hết luộc, rang còn nhốt đầy thùng.
Về già, cuộc sống ung dung.
Qua rồi lúc trẻ”chổng mông” chà sàn.
Bác tâm sự: Không ham hưu trễ,
Vàng để dành, ra bể( biển) câu cua.
Bất cần sáng, sớm, chiều, trưa.
Móc mồi thả xuống, Tám chờ…rung rinh.
Ngồi tự nhủ: Phải mình vua SỞ?
Cởi long bào – vất bỏ, câu cua!
Vợ chồng cua lột chuyện xưa,
Bi giờ mà gặp, TRẪM đưa chúng dzìa.
Lột mu,làm món rang me.
T.Cm
 
 
SẮC MÀU ALPHA ĐỎ.

(tặng TIẾN LÙI)

 

Bốn ba năm trước, cổng NAM QUAN.
Khóa sinh, trong đó có một chàng;
Thủ thỉ bên tôi, lời hẹn ước,
Dặn dò cố đợi, chớ… sang ngang.

 


Bị phạt te tua, tí nữa khùng!
Chạy vòng Phạn xá, đế giày bung.
Súng giở hai tay, đoàn “thiện chí”
Ngâm bùn, nhúng dấm, đứng rung rung.

 


Cán bộ thường hay chặn khúc đuôi,
Người ấy đau chân, khó thoát rồi!
Đi vịt, than ôi gần tét háng.
Lòng tôi chua xót…thấu không TRỜI?

 


Năm ấy nào tôi đã biết gì,
Al pha không gạch, bé tí ti
Tám tuần huấn nhục, nào ai rõ
Người ấy của tôi đã bị què.

 


Đâu biết người đi dáng hai hàng,
Tay nào chân nấy, hệt “cái bang”
Người đi khập khiễng, tôi thương lắm;
Bãi bắn vọng nghe tiếng đoàng đoàng!

 


Tối đến, tôi nằm khóc hu hu,
Đêm đêm thầm nghĩ đến bao giờ,
Trên đỉnh LÂM VIÊN vàng, xanh khói.
Tính ra mới hết tuần thứ tư.

 


Cán bộ đợt hai mới rợn người,
Nghiến răng, gằn giọng ác thì thôi!
Mót…mót, xin đi. Gầm:”tự thắng”
Đít quần ươn ướt, xổ ra rồi!

 


Tôi sợ nhìn ra Vũ đình trường,
Lăn, bò, nhảy xổm, dễ lọi xương.
Muốn gắn Al pha? – xì khói mũi.
Đâu dễ nhai cơm của quân trường.

 


Nếu biết rằng tôi dõi theo người,
Tám tuần huấn nhục vã mồ hôi.
Lần đầu ra phố, chờ tôi gặp
Người ấy cầm tay, chắc ngậm ngùi?
T.Cm.

 

 

Nhắn TÁM CU.


Nghe tin bác rút tên khỏi “Ổ”.
Cố thức khuya, phân tỏ đôi câu
Bạn già tìm đến với nhau,
Buồn vui, tâm sự cùng nhau bớt…buồn.
Ôn lại chuyện cùng Trường, cùng Khóa,
Cùng nhớ cơm Phạn xá, trà đường …
Cùng nhau gói ghém tình thương
Cùng nhau kể lể đoạn đường đã qua.
Bác giận ai, đòi ra khỏi “tổ”?
Đi làm thêm không có thì giờ?
Lý do – không phải lý do!
Có ai bắt bác lăn, bò nữa đâu.
Bác kể chuyện đi câu, mò ghẹ
Phơi lù đù lớn, bé mà ham .
Vừa rồi trước ải NAM QUAN,
B52 cùng bác làm quan “Thiên triều”
Một quan ốm:sẹo nhiều hơn…tóc.
Cạnh quan già:dáng vóc thùng…phuy.
Đoạn trường: tử biệt, sanh ly!
Bà đanh chùa vắng, bác đi càng buồn.
Bác nên ở lại thì hơn!
T.Cm

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s