Tối qua, TÁP CHIM vào GOOGLE đọc truyện Tầu, chợt có một cụ già râu tóc bạc phơ từ đâu xuất hiện. Cụ tiến lại vỗ vai TÁP CHIM hỏi nhỏ:
-Ngươi có phải là TÁP CHIM ở KHAI TÂM không?
– Dạ phải, sao Cụ biết biệt danh của con?
-Ngươi không cần thắc mắc; chuyện đó ta giải thích sau. Ngươi đang đọc gì vậy?
– Dạ con đang đọc NHỊ THẬP TỨ HIẾU.
– Mi biết ai là tác giả không?
– Dạ, của cụ LÝ VĂN PHỨC, dịch từ truyện TẦU ạ.
– Hay không?
– Dạ: “Rằng hay thì thật là hay
Xem qua toàn thấy mấy tay ba TẦU”.
Cụ cau mày có vẻ không vui, nhìn T Cm với ánh mắt trĩu buồn rồi dịu giọng:
– Con nói đúng, ta phục con, ta khoái con. Ta chính là LÝ VĂN PHỨC đây.
TÁP CHIM giật mình, lắp bắp:
– Con đáng tội chết, xin cụ rộng dung.
Cụ xua tay:
– Không sao, con có tinh thần dân tộc ta rất quí con, mến con.
Thấy cụ dịu hiền TÁP CHIM bèn tâm sự: Cụ ơi! Con có nỗi niềm muốn tỏ phân cùng cụ nhưng còn ngại. Cụ LÝ vui vẻ xoa tay:
– Con đừng ngại ta sẵn sàng nghe.
– Thưa cụ, theo con nghĩ hơn 5 ngàn năm đi ăn cướp, dân TẦU PHÙ chỉ có hai mươi bốn người con có hiếu thì hẻo quá. Con định lục trong KHAI TÂM để tìm cho ra 28 vì sao quậy và bắt chươc cụ viết thành truyện NHỊ THẬP BÁT TÚ bằng thơ song thất lục bát.
Vừa nghe xong, cụ trố mắt nhìn T.Cm hỏi:
– Con có điên không? Ta chỉ dịch từ “HÁNG” qua NÔM đã thấy khó. Một mình con ta e con theo ông bà ông vải sớm.
Táp chim phải trấn an cụ: Thưa cụ, con biết là quá khó nhưng con còn có bạn bè con trong KHAI TÂM . Họ sẽ cung cấp tài liệu, giới thiệu nhân vật; còn chuyển thành thơ KHAI TÂM con đủ sức vì chúng con có quá nhiều thi sĩ như TNT, 3T,VŨ TE,HẢI GIO LINH, HÂN LỜ QUỜ… Riêng con, con đã viết xong ba ông với tựa đề:
VIẾT LIẾT LẠC CON
KIM QUAN LẮM VỢ TÁM CU GIÀNH CƠM
Mời cụ cho nhận xét.
Xem xong cụ LÝ gật gù: Tuyệt, tuyệt! VÕ BỊ quả đa năng, đa hiệu. Tiếc rằng ta quá bận, ta phải đi đây. Ta mong KHAI TÂM các con hoàn thành NHỊ THẬP BÁT TÚ như đã hoàn thành TIÊU SỬ K.28. Nếu cần ta giúp, con cứ vào google là gặp, ta đi đây.
Táp chim đứng dậy tiễn cụ, nào ngờ chân vấp phải chân bàn, chuột văng xuống đất, giật mình sực tỉnh cơn mơ. Trong tay chỉ còn ba bài thơ nháp.
Đại đội B vất vả đêm ngày
Bao phen đã bị phạt lây
Tay nào chân nấy, xưa nay…”độc quyền”
Ai cũng biết Thầy ghiền thịt chó
Nhớ năm xưa Thầy “mổ” một con
TRẦN HỮU DƯỢC – LÃNH DZỒI ngon
3 ngài xơi hết chỉ còn dúm xương
Chán lũ VẸM thầy “chuồn” qua MỸ
Lạc mất con chợt nghĩ kế mầu:
Con tôi đâu, con tôi đâu???
Công an hoảng vía trước sau lục tìm
Chúng mà biết vượt biên? – chết chắc!
Nhóm cùng đi, xám ngắt mặt mày
Nhiều người bủn rủn chân tay
Cuối cùng tìm được; người ngay trời phò
Bây giờ THẦY ở nơi mô?T.Cm
LIẾT đi rồi; thương tiếc lắm thay.
Tiếc thương năm, tháng, ngày ngày
Đôi giòng lệ ứa…nhớ ngày đầu tiên.
K 28 lời nguyền giữ nước
Cổng Nam Quan sau, trước một lòng.
Bao phen nhảy xổm, tấn công
Lăn, bò, nhúng dấm vẫn không nề hà.
Cùng Liên đội B – A tôi, bác
Nắng thao trường phờ phạc, te tua.
Nhọc nhằn sớm, tối, chiều, trưa
Đá mềm, chân cứng đâu thua bạn bè.
Học văn hoá, tôi “phe” của bác
Ráng chuyên cần , khuyên nhắc bên tai
Bốn năm tình nghĩa kéo dài
Cay, nồng, đắng, mặn đợi ngày “đeo” lon.
Bác khẽ đọc không sờn nguy hiểm
Tôi thì thầm chiến tuyến xông pha.
Sức mòn, gian khổ cố qua
Bạn bè dìu dắt, vượt qua ải, đèo.
Rồi tháng tư…Trôi theo vận nước!
Bác vượt biên, tới được bến bờ.
Xứ người, chắc bác bơ vơ?
Còn tôi ở lại, bơ phờ tóc tai.
Trên KHAI TÂM cho hay tin bác
Đã mệt rồi,nhưng bác không quên.
“Đôi điều nhắn với anh em
Bỏ qua nếu có làm phiền anh em”
Đồng loạt viết: Không phiền đâu LIẾT
Cả KHAI TÂM mong LIẾT an lành.
Nhưng…không cãi được trời xanh
Thế rồi bác nỡ lặng thầm ra đi.
Cay cay mắt, ngồi ghi khóc bác
Ở trên cao, mong bác mỉm cười.
Đừng buồn, cố đợi chúng tôi
Sẽ đi tìm bác 9,10 năm sau.
Anh em ta lại bắt đầu.T.Cm
“BỎ” LÂM VIÊN nuôi chí phục thù
Mấy năm cải tạo… ngất ngư
Ra tù ngài quyết mở lò luyện công
Mượn THÀNH ĐINH cây RỒNG NGẬM KIẾM
Về MIỀN TÂY khổ luyện truyền nghề
“SÍ PHÒ” múa võ thấy ghê
Nếu còn dậy nữa, ắt về… vùng 5.
Ngày bó gối, đêm nằm suy nghĩ
Muốn làm giàu, xứ MỸ lăm le
Chiếm năm chỗ. Ngài rửa xe.
No cơm, ấm cật thích về VN.
“HAI TRỨNG THỌNG” vẫn ham cỏ lạ
Quyết cưa sừng – nghé ọ rền xa
Một kiếm ngắn, chọt ba bà
Cuối cùng bà chót, phọt ra hai thằng
Đàn con bác bốn, năm Bác sĩ
Bác nặng tình VÕ BỊ QUỐC GIA
Bạn bè hoạn nạn gần xa
Bác thường cứu trợ, tuổi già ai hơn?
T.Cm
Sao số 3:TÁM CU giành cơm.
Thương đàn em cực khổ, nào yên
Thùng cơm lúc vác, lúc khiêng
Chén cơm Phạn Xá đàn em trông chờ
Ghét Đại úy trộm đưa Đại Tá
Khinh lão già thua cả chó, trâu
Nuôi heo những tưởng sang giàu
Nào ngờ tiếng xấu ngàn sau lưu truyền.
Năm, bẩy lượt vượt biên …Cháy túi
Qua xứ người, lủi thủi một thân
Chà sàn ướt, trét xi măng
Anh hùng lỡ vận, tháng năm nhọc nhằn
Vợ con chịu bao năm xa cách
Nhìn tuyết rơi lạnh ngắt cõi lòng
Trời xanh đâu ở bất công
Giúp cho đoàn tụ, vui mừng đoàn viên
Trời ngó lại bạc tiền rủng rỉnh
Giúp bạn nghèo nào tính thiệt hơn
Thương người nên được trời thương
Vợ hiền, con hiếu, vấn vương bạn hiền
TÂM với CÚC hai bên ghép lại
Tại NGUYỄN SANH đọc đại TÁM CU
KHAI TÂM ôm bụng cười no
TÁM CU- Biệt Động bây giờ chết tên.
T.Cm
( VÌ SAO thứ tư tỏa chiếu theo đề nghị của bác T.N.T)
Sao số 4: SANH SỰ OÁN TRỜI.
Nên Trời đày vợ dữ thảm thay!
Hỏi Trời, Trời bảo : hỏi mây
Hỏi mây, mây bảo: vợ Thầy hay ghen.
Ra khỏi cửa, ưu phiền vây tỏa
Nếu không sơn, cũng khóa “súng thần”
Nghi thầy có phép” đằng vân”
Vợ Thầy bắt chước QUAN ÂM” niềng đầu”
Thầy chịu phép lòng đău hơn thiến
Gặp TÁM CU gây chuyện không đâu
SANH thề : Nếu có kiếp sau
Thề không lấy vợ, cạo đầu đi tu
SANH đi tu cái lu ai đậy
SỰ vào chùa ai đậy cái lu???
nay SANH SỰ vừa vừa
Cũng nên tích đức mà ngừa kiếp sau
Nhìn SANH dạ xót, lòng sầu!T.Cm
SAO SỐ 5 xuất hiện trên bầu trời KHAI TÂM
TIẾN LÙI số hưởng.
Ai không tin cứ ngó TIẾN LÙI
Hành nghề dạy lái xe hơi
Bác thường dạy tới, còn lùi…hay quên.
Trời thương bác, vợ hiền đúng nghĩa
Chỉ tề gia, chẳng xía việc chồng
Cao, gầy, lùn , mập kệ ông
Câu kinh tiếng kệ giữ lòng thanh cao
Ngồi cạnh bác cô nào cũng đẹp
Mắt kèm nhèm, lén liếc “Núi đôi”
Dạy em lên núi, xuống đồi
Quán cà phê lú, vẫy người bốn phương
Bác tâm sự vẫn thường lui, tới
Ngồi nhâm nhi đỡ tủi thân già
KHAI TÂM có bác nào qua
TIẾN LÙI hướng dẫn khỏi quà cáp chi.
TÁM CU ngồi đó làm gì???
T.Cm
SAO SỐ 6
Đạo ù ù, TRẦN TƯỜNG (hội phó)
Tánh trời sinh “sợ vợ” đâu nghèo.
Nhẫn vàng VÕ BỊ tay đeo,
Chắc hay”phải gió”, vợ theo bên rình.
Qua xứ MỸ cũng rinh bằng Cử,
Chủ ỷ giàu, tức bỏ việc ngang.
Lầm bầm: Mẹ, bố thằng SAM,
Tao dân VÕ BỊ thèm làm culy?
Từ dạo ấy, ngài đi hớt tóc
Kéo, tông đơ ngang dọc một thời!
Anh hùng gặp bác hết hơi,
Bao người Quân tử vâng lời cúi khom.
Chẳng cần biết non mòn, núi lở
Cãi lệnh ông , rách cổ, sứt đầu
Người hèn, nghề có hèn đâu?
TRẦN TƯỜNG ra lệnh mau mau vâng lời.
Uy ngài đến thế thì thôi!
T.Cm
Sao số 7.
NGUYỄN MINH VIỆT.
CHICAGO có thầy MINH VIỆT
Ngũ đại hồ chem chép giống to.
Chuyện xưa ngao quặp cổ co`
Học hồi bé tí, bây giờ được ăn.
Tiểu sử thầy: không anh, lắm chị
Nên ngày nay thầy vị đàn bà.
SUSHI NHẬT, ngài nếm qua
Nhớ trong VÕ BỊ, ngài là không quân.
“Chim” ngài tặng, trắng ngần, lông trụi…
Chắc xứ người không muỗi, chẳng mòng?
KHAI TÂM ngài góp nhiều công
Thầy lưu đầy đủ từ trong đến ngoài.
Bạn bè muốn tìm ai, xấu,tốt…
Chỉ vài giây, ngài post lên ngay.
Năm năm, tháng tháng, ngày ngày,
Mong ngài luôn khoẻ, hẹn ngày xin…lông.
Ơn thầy em nhớ trong lòng.
T.Cm
Qua xứ MỸ, hai bàn tay trắng
Lau kiếng dầy, trộm ngắm nàng TIÊN
Thế rồi tim đập tung lên
Vườn rau cày sới cạnh bên hàng rào
Lời khấn nguyện trời cao làm chứng
Giàn bí, bầu con dựng đã xong
Xin cho dài sợi Tơ Hồng
Trói chân con với” má hồng” nhà bên
Cố thể hiện ngoan hiền, có học
Vì nhà nàng BẮC – gốc “RI CƯ”
Thế rồi tình thắm, duyên ưa
Cũng nhờ”RAU MUỐNG” thường đưa làm quà!
Sau ngày cưới: Trình cha, thưa mẹ
Phá vườn rau, mò ghẹ câu tôm
“Buồn trông cửa bể chiều hôm”
Làm sao sắm nổi cánh buồm ra khơi?
Nhờ”TỰ THẮNG” nên trời trợ giúp
Cố kiên trì dựng được cơ ngơi
Đàn con bốn đứa nên người
Một trai, hai gái, rung đùi, vuốt râu
Rất đạo đức, tròn câu chung thủy
Trọng nghĩa tình VÕ BỊ gần xa
Bác khoe Nai cạ vách nhà
Bạn hiền viếng đãi toàn là HEINEKEN
Chúc mừng bác sắp lên ti
T.Cm
VŨ HY TRIỆU nhà thơ PHAN THIẾT
Nuốt căm hờn , tạm biệt kiếm cung
Mượn thơ bày tỏ nỗi lòng
Tấm thân bại tướng, non sông thẹn nhìn
Lòng Trung nghĩa bên trên trời biết
Chí anh hùng, giặc diệt được sao?
Càng nhìn, càng nghĩ, càng đau
Sanh thời mạt vận trời cao định rồi!
Ngồi ngẫm nghĩ: Hỏng xôi, còn cháo
Định làm thơ đổi gạo, kiếm cơm
Nào ngờ thơ rẻ- đắt tôm
Đành đi bán mắm, buồn ôm nặng người
Thương thằng bạn ẩn nơi rừng thẳm
Búa cầm tay tìm đẵn củi rừng
Hai hàng nước mắt rưng rưng
Hai thằng, hai cảnh nhưng chung một lòng
Hai thùng mắm, gánh gồng xuôi ngược
Nợ áo cơm trói buộc thân gầy
TÚI thơ biết cột đâu đây?
Hồn thơ, thơ thẩn chân mây mịt mù
Khi mắm đắt, rượu tu vài hớp
Đêm không trăng, cua lột vài MU
Công, hầu, khanh, tướng phù du
Chỉ mừng bạn cũ tình xưa vẫn đầy.
Nỗi buồn xin gởi trời mây!
T.Cm
Cấp Trung đoàn, nhận việc Ban 5.
Trong Trường đã giỏi lại chăm
Ra Trường chọn “Cọp đầu rằn”…chín hôm.
Nghĩ lại lúc trống dồn, chân bước
Quyết ra tay giữ Nước, gìn Nhà.
Nào ngờ “Cọp” lúc sa cơ
Bị gom “cải tạo”, xác xơ cõi lòng!
Canh giữ ông – má hồng “giải phóng”
Tiễn ông đi, không trống, không kèn.
Giam ông – Rừng thẳm TỊNH BIÊN (TÂY NINH).
Từ đây qua xứ Cao miên cũng gần.
Rủ ba bạn, âm thầm vượt trại
Cả bốn người , một cái bi đông
Ông xem chết tựa lông hồng
Nhờ ông mạng lớn, nên không việc gì.
Như cút bắt, vượt đi, bắt lại
Trận cuối cùng, nhốt tại HÓC MÔN (Thành ông năm)
Thấy ông lỳ quá, trời…thương.
Cuối cùng đến được Thiên đương tự do.
Qua đến MỸ, ông lo học kỹ
Đậu xong bằng Bác sỹ nhãn khoa.
Ý ông muốn giúp dân nhà
Chữa cho sáng mắt, ai là ác gian.
Vừa ổn định, đã toan giúp bạn
Kêu gọi tình 28 giúp nhau.
Bạn bè khốn, khó vùng sâu
Nhận quà Hải ngoại,mắt sầu rưng rưng
Gửi ông: Đa tạ tấm lòng!
T.Cm
TNT- AKA TƯỜNG NỔ
Trong KHAI TÂM khó có hai người
Định cư NEWYORK đông vui
Cái gì cũng nhất, con người giỏi giang!
Trung đoàn trưởng sinh viên VÕ BỊ
Còn kiêm thêm Phụ Thẩm hội đồng( danh dự)
Gian, tham, cờ bạc gặp ông
Ra TRƯỜNG Trung sĩ, ông không vị tình!
Rời TRƯỜNG MẸ, ông “rinh” MŨ ĐỎ
Mộng” THIÊN THẦN” chỉ có… chín đêm.
Nương theo “GIÓ bãi, trăng miền”
Không vào TRẢNG LỚN, cũng miền CÀ TUM
Ngân ngấn lệ, sầu ôm một bụng
Gặm củ mì- phù thủng, trơ xương
Anh hùng nhìn cảnh nhiễu nhương
Gan bào, ruột thắt Quê Hương còn gì?
“Yêu chủ nghĩa” không đi qua MỸ
Nay giàu rồi, ngẫm nghĩ… phải dông
KHAI TÂM ngài nổ tưng bừng
Aka một khẩu, thêm thùng TNT
Nghĩ lại lúc ngài khoe giải toán
Đụng TRẦN TƯỜNG, bè bạn ngác ngơ
Gởi ngài: viết vội vần thơ
KHAI TÂM hỏi nhỏ: Bao giờ mới yên?
Tha em, nếu lỡ làm phiền!!!T.Cm
Được mệnh danh”Hảo hán LƯƠNG SƠN”
Nghĩa tình bè bạn sắt son
Sau ngày “phỏng giái” bắt, buông lắm nghề
Đạp xích lô ngài mê MÔNG BỰ
Lúc lên cầu è cổ, giãn gân
Cúi xem “Hai núi” chần dần
Xuống cầu ngài thắng”lộn cần” lắm phen *
Ngài tự nhủ: ít tiền, nhiều khổ
Không vi vu như”bố” TIẾN LÙI
Anh hùng đâu để”lệ rơi”!
Chuyển nghề giao vải cho đời “lên hương”
Rủi gặp lúc gái đương”Tiết kiệm”
Khoe mông, đùi,ngực, yếm phô ra
Tiền lời chỉ được vài xu
Kéo dài, vốn liếng sẽ”vù” khỏi tay
Ngài bóp trán, cau mày: lui- tiến?
Xoay qua nghề BƯU ĐIỆN xem sao!
Card Mô bai với Việt teo
Không cần khuyến mãi sáng chiều ứ đông
Từ buổi ấy ung dung, tự tại
Nhớ bạn bè sang mãi HOA KỲ
Ngài khoe Bác sỹ MINH THU
Tặng ngài”hàng độc” trước, giờ thấy đâu!
Ngài có công bắc cầu NỘI- NGOẠI
Vác ngà voi, bác gái giúp chồng
KHAI TÂM xin được ghi công
Bạn bè quí mến cả ông lẫn bà
Vài lời chân thật ngâm nga!!!
* Xích lô trang bị hai cần
Một cần bằng sắt, một cần bằng gân
Thế nên bác QUẢNG mới nhầm.
T.Cm
Xứng môn đăng NGHỊ GẬT – THÀNH SANG.
Hai bà con cháu cùng chăm
Chỉ thương hai lão, ăn năn muộn rồi!!!
Cùng rủ nhau, hai đôi qua ÚC.
Thăm bạn thân TUẤN NGỌC – LÃNH DZỒI.
Hai ngài ngoài mặt tươi vui
Trong lòng úa héo, sụt sùi thở than.
Tui, bác thế “gọng kềm” khó gỡ
Bị hai bà, chưa kể rể, dâu.
Kế mầu phải nghĩ cho mau
Cỏ non há để hai trâu già thèm?
Còn đâu lúc: bóc nem, khen phở
Tình thế này ai gỡ cho xong?
THÀNH SANG nước mắt ròng ròng
Liếc nhìn NGHỊ GẬT mà lòng quặn đau…
Hai bà nhủ: Chị sau, em trước
Hai lão này voi được, vòi tiên
Đừng tin hai lão ngoan, hiền
Đừng nghe VÕ BỊ mà phiền khổ sau.
Nhớ lúc trước làm :Bầu” 28
Nối nhịp cầu bè bạn gần, xa.
THÀNH SANG cố vác voi ngà
Bạn bè quý mến, cửa nhà đông vui.
NGHỊ gật cũng một thời ngang dọc
Giúp bạn bè, thường móc hầu bao.
Nhiều lần ứng trước, thu sau
KHAI TÂM gắn bó, trước sau một lòng.
Từ làm sui,hai ông mới kẹt
Bị hai bà quyết siết vòng vây.
Anh hùng gấp cũng khoanh tay
Quân vương còn chết dưới tay đàn bà.
Sá gì hai bạn chúng ta!
T.Cm
Thỏa chí trai, ngài vào VÕ BỊ
Bốn năm trời chuẩn bị hành trang.
Đêm đêm lén xuống cầu thang
Nghiên sâu về sex,hầu mang giúp đời
“Tháng tư đen” đánh “rơi” cung kiếm!
Đành làm thầy, tính chuyện dạy văn
Tim thầy cứ đập” băng băng”
Nữ sinh mười bẩy, mười lăm giết thầy
Thầy cũng sợ sẽ gây”nghiệp ác”
Chịu” tháo giầy” chinh phạt…ĐA KAO
Thầy “thiền” bên gốc cây cao
Sau lưng ,thầy ém em nào cũng xinh
Thầy trổ hết bình sinh nghề sex
Nào ngại gì bịnh AIDS- SIDA
Râu thầy lún phún mọc ra
Thầy đeo kính cận, lầm là diễn viên
Thầy tuyên bố: mỗi đêm hai phát
Có lẽ thầy đã đạt”TRƯỜNG SINH”
KIM QUAN kính cẩn nghiêng mình
TÁM CU lẩm bẩm tài mình khó hơn!
TÁP CHIM lòng thấy buồn buồn!
T.Cm
Em với thầy đồng TÔNG họ VŨ
Trong quân trường gian khổ có nhau
Sau thầy”nhấp cánh” bay cao
Còn em”bò sát” đành vào LỤC QUÂN
Em thừa biết”Không quần” bay bướm
Loa TRUNG ĐOÀN – cứ tưởng của em
Tẽn tò nhìn bác dìu …EM
BA RÂU thấy bác” ghi tên” nhiều lần
Mộng của thầy: Không quân Tư Lệnh…
Dương Văn Minh phát lệnh”đầu hàng”
Đại bàng lông cánh tan hoang
Lồng son bị nhốt, ruột gan tím bầm
Ra khỏi lồng, cánh lông nhu nhú
Nợ áo cơm ngài thủ một nghề:
“Bán niềm hy vọng” – Đam mê
Phóng viên báo số đi về thường xuyên
“Râu lún phún” chiều em quyết để
So sánh “nghề”, không thể hơn KHOA ( NGUYỄN VĂN KHOA )
Một tuần – hai phát gọi là…
NHẢY ĐẦM, TENNIS cho qua tháng ngày
Em được biết cô- thầy đôi đẹp
Lúc rảnh rang em viết đôi lời
Chúc thầy thong thả, thảnh thơi
Ngắm mây lơ lửng chân trời xa xăm
Tức em thầy cứ việc gầm!
T.Cm
“GÀ đá banh” mũ xanh bác chọn
Rời quê hương, đòi đoạn từng cơn…
Súng, gươm hẹn với chiến trường
Trời cao đoạt chí, đành vương vấn sầu.
Vết thương lòng – nỗi đau mất nước
Qua xứ người nào được thảnh thơi.
Cơn ho lệch đất, nghiêng trời
Tay gầy ôm ngực. – khóc người trung lương.
Đọc email trên giường, nằm ngửa
Chắc noi gương bạo chúa Ngoạ triều?
Bạn bè cùng khoá thương yêu
Cùng mong bác được sớm, chiều bình an.
Ảnh bác với KIM QUAN đẹp lão
Bác kiên gan hứng”pháo” phen này.
Cờ vàng ba sọc cầm tay
KHAI TÂM mong thấy cờ bay Cổ thành.
Chữ “Tự thắng” THÀNH ĐINH chắc thuộc?
Bỏ anh em đi trước là…hèn.
Phong thần 28 có tên
Cầu xin bác được ơn trên độ trì.
Vài dòng chúc phúc em ghi.
T.Cm
Nhưng bác đi, bè bạn nghẹn ngào.
Bốn năm gian khổ bên nhau,
Bao năm tù tội, siết bao nhọc nhằn!
Rời Trường MẸ, mũ xanh bác chọn
Nhìn quê hương, đòi đoạn từng cơn.
Súng, gươm hẹn với chiến trường
Thần Ưng” rũ cánh, lòng vương vấn sầu.
Thân “Bại tướng” dạ đau, tim thắt
Hận non sông, chất ngất LÂM VIÊN.
Xứ người, tâm trí nào yên,
Dặn dò chiến hữu, khó quên thù này.
Trời thấu hiểu lòng ngay, dạ thẳng,
Bác đã từng”Tự thắng” bao phen.
Tình thương Niên Trưởng – Đàn em,
Bạn bè cùng Khoá, ngày đêm nguyện cầu.
Bác vâng mệnh về chầu THIÊN CHÚA,
Vợ cùng con thương nhớ nào khuây.
Anh em tạm biệt phen này,
Tôi sau, bác trước, hẹn ngày gom quân…
Nghĩ đến nhau bần thần tâm trí,
Nặng nghĩa tình VÕ BỊ QUỐC GIA.
Anh em 28 quê nhà,
Đường xa muôn dặm, sót sa, ngậm ngùi.
Trên cao, mong bác an vui,
Cầu xin Thiên Chúa đón người thiện tâm.
T.Cm
tướng nhỏ con nhưng cốt bằng đồng?
lên “đồi”, xuống” núi” như giông
bạn bè trong khóa như ông, ít người
tê won đô ông chơi lục đẳng
vợ nuôi cơm, lấy đặng master
chị thường nằm úp ù ơ….
leo lề chưa đỗ, đừng mơ động phòng
tánh hiền lành nhưng lòng kiên nghị
quyết lấy bằng trả nghĩa áo cơm
bồi hồi nhớ nước sông hương
nhớ” đò lúc lắc” lòng vương vấn lòng
ngày rời trường, non sông nghiêng ngửa!
binh chủng dù, chọn lựa – thi gan
cầm quân quyết tử sa tràng
quần hồ – mãnh hổ gian nan sá gì
thế “triệt buộc” đành đi qua mỹ
phá vòng vây, lũ quỷ rụng rời
cướp thuyền, dìu lính ra khơi
thầy trò đến được chân trời tự do
trong khai tâm bác lo thủ quỹ
bạn bè phong dũng sĩ leo lề
vài dòng tâm sự, tỉ tê
mong ngài đủ sức”leo lề” mỗi đêm
táp chim
NGUYỄN THẾ HÂN
Súng” có rồi, dám bóp cò không?
Gãi đùi, muỗi cắn chờ ông
A di ĐÀ LẠT. Bớ ông lờ quờ!
HUỲNH tiên sinh gởi thơ mời nhập
Cớ sao run lập cập , chưa vào?
NAM QUAN chân thấp, chân cao
Nếu không đủ sức, mời vào THÁI PHIÊN…
Thấy TÁM CU không điên cũng chập
Gặp THÀNH ĐINH không trật cũng què.
ĐỨC QUYỀN sơn nón hăm he
Cổng TÔN THẤT LỄ đi về dễ đâu?
Chặt cà phê – Giếng sâu cạn nước
Trồng bắp khoai, bán được mấy đồng?
Ba T hôm trước ghé ông
Để xem gia cảnh của ông thế nào…
Thân có xỉu, dìu vào Phạn xá
Tóc lỡ dài đã có Tông đơ
TRẦN TƯỜNG ủi gọt say sưa.
Ba phân lòi sẹo, ngẩn ngơ nỗi sầu.
Thử hỏi bác ở đâu như thế?
Chỉ KHAI TÂM mới thế mà thôi.
Nổ cho núi sập, biển sôi
Cùng nhau ôn lại vòng đời alpha.
Tôi với bác, thân già heo héo,
Chục năm sau chắc ngoẻo cù đeo
KHAI TÂM tình nặng, nghĩa nhiều
Vùng năm trợ vé, giàu nghèo vài trăm.
Ngồi ngẫm nghĩ, bần thần tâm trí
Nhớ Trường xưa VÕ BỊ kiêu hủng.
Vẹn tròn hai chữ nghĩa, trung
Bốn mươi năm lẻ vẫn không nhạt nhoà.
Về già sướng nhất phe ta,
T.Cm
PHẠM CÔNG THÀNH B.52
Vải thị trường gom góp, dồn kho.
Các bà, các chị, các cô
Tìm đâu ra vải? đành phô mông, đùi.
mấy em “nghèo”, sụt sùi,oán hận
Lúc đông về, ăn vận hở hang.
Ít tiền may váy một gang
Vải đâu may túi ba gang đựng vàng?
Em biết bác gom hàng , đợi giá
Khiến bao nàng tơi tả xiêm, y.
Mặc người khóc tỉ tì ti
THÀNH ĐINH bác gặp, đãi bia nguyên thùng.
Kết sui gia, hai ông dự tính
Chuyện không thành, nhân định thua thiên!
Mỗi lần tụ họp anh em
Thường mượn nhà bác, hàn huyên, tâm tình.
Gom gia sản, bác rinh qua MỸ
B52 trực chỉ cờ hoa.
Ôm bom, lãnh chức đại gia
Chân vừa chạm đất, miểng va đầy đầu.
Tình duyên bác khởi đầu SAMIT
Hương tình nồng, bác rít từng hơi.
Thuỷ chung một bước không rời
Trời thương, vợ bác sinh đôi hai thẳng
Bác than thở: Không bằng quê cũ
Xứ Cờ hoa chúng nó quá giàu.
Vải vàng, vải đỏ gom mau
May cờ ba sọc, bắt đầu kinh doanh.
Cầu chúc bác công thành, danh toại.
Cùng nắm tay bác gái bền lòng
Đồng lòng tát cạn BIỂN ĐÔNG
Cho lũ Cộng CHỆT, chết không đường về.
Vài dòng em gởi từ quê. T.Cm
Mộng “lướt mây”, tê tái giả từ.
Hình như, gốc Bắc “Ri cư”
Tháng tư “Phỏng giái” đi tù nào oan?
Chí những toan, mang Bom tặng Địch.
Vạch mây mù, ngó “đít” HẰNG NGA!
Gốc đa, quyết đuổi CUỘI già.
Đeo lon Thiếu Uý chưa qua…9 ngày.
Từ lúc ấy, thân gầy, dạ héo.
Mộng Công, Hầu, thắt thẻo tâm can.
Than ôi! Rách cánh Đại Bàng.
Vài năm “rỉa cánh”, căm gan, ngậm ngùi…
Về ĐỨC TRỌNG: Gà nuôi, nhặt trứng.
Cũng khá giàu, mong dựng cơ ngơi.
Nhưng con không chịu “Nối ngôi”
Bác đành”mếu máo”, thuê người chăm nom.
Phải chăng bị stress vì buồn.
SAO 22
Mộng tan tành, ngậm đắng, nuốt cay.
Mấy năm bị hãm, tù đày
Học theo TÔN TẪN phen này …giả điên.
Đành xung phong lên miền sơn cước,
Lập nông trường ( chết trước khi thu.)
Cuộc đời nào giống trong mơ?
Trời thương vớ được một cô giáo hiền.
Thiên hạ nói: Bác ghiền bệnh sĩ
Luôn lạc quan, mặc kệ tuổi già.
Đầu năm 14 vừa qua
Nếu em không bận, qua nhà bác chơi,
Ngồi buồn chọc bác mấy lời. T.Cm
Sao 23 NGUYỄN VĂN XÙ
NGUYỄN VĂN XÙ, ông vua giày bóng,
Cả đàn ruồi chổng gọng vì …bu.
Bi giờ ngài vẫn như xưa
Mày râu nhẵn nhụi, ngài chưa chịu già???
Tóc ngài đánh xira, đen bóng,
Kiếng ngài đeo, hai gọng sáng choang.
Ngón tay đeo nhẫn “Sĩ quan”,
Thăm dò, em biết ngài làm lần hai.
Nhẫn cũ đâu? – Cầm ngoài ĐÀ LẠT.
Ngày rời TRƯỜNG thất lạc mất tiêu!
Bốn năm cam kết…, vẫn liều
Ngài đáp”dù bụng”, mục tiêu…nảy mầm.
Quẳng cung, kiếm vài năm”cải tạo”,
Tội nghiệp nàng cơm, cháo …tự lo.
Một mình đưa võng ù ơ,
Rồi con hỏi: Má! Ba giờ ở đâu?
-Má chỉ nhớ dòng đầu…A28
Mấy chữ sau dán…NGUYỄN VĂN XÙ.
Bi chừ, chàng ở nơi mô?
Mau về chốn cũ, định giờ…gả con.
XÙ ơi! thiếp đã mỏi mòn!
T.Cm
sao 24 VŨ ĐÌNH HOÀNG.
Từ xứ ÚC bác về quê Mẹ,
Vợ triệu hồi, không thể không theo.
Gặp nhau, tâm sự ít nhiều;
Trách LÃNH dzồi chó, đặt điều …hại nhau.
Bác thuật lại: ngày đầu sang ÚC,
Tuần năm ngày , không lúc nào yên.
Nấu cơm, giặt giũ, nướng, chiên
Ngoài chân bảo mẫu, kiêm thêm việc nhà.
Ở hay về? – Vợ ta quyết định.
Free hay không, toan tính mặc lòng.
Trên không, mò dưới…hai không!
Hai ngày còn lại bác mong việc làm.
Máu “nhảy đầm” đa mang từ trước,
Dáng mập, lùn: sau, trước, tiến, lui…
Thương cha, con nhủ: Bố ơi!
Mụ xài” hàng hiệu”, e đời bố ..tom.
Con Sợ cảnh :chê” hòm”,nom “chiếu”
Nay được tin Mẹ triệu Bố về.
Vui mừng, tiễn bố về quê
Bố về làm bánh, bỏ nghề Dancing!!!
T.Cm
Sao 25 LÊ MẠNH HÙNG.
HÙNG classic, bạn bè gọi bác
Vẫn nhận ra, chẳng khác chút nào.
Khiêm nhường bác chẳng …tự cao!
Chỉ tròn mét sáu, chiều cao khiêm nhường.
Em với bác cùng TRƯỜNG VÕ BỊ
Đại đội A, cùng bị lăn bò.
Bán nhà, bác đã…”dời đô”
Cạnh bên chợ nhỏ, cõi bờ miền tây.
Trước con hẽm, thấy ngay bốn chữ
QUẢNG cùng em, lưỡng lự cùng nhìn.
Tưởng già mắt mũi lem nhem,
“Xin cô” hai chữ kèm thêm “nối dài”
Em bái phục,” thiên tài” như bác
Chỗ thân tình, mong bác tỏ phân.
Gìa rồi định nối mấy phân,
Tiền công mấy triệu, thịt, gân mấy ngàn?
Em sẽ réo KIM QUAN tìm bác,
Để …nối thêm, nếu bác thương tình.
Lời rằng: huynh đệ chi binh
Nặng tình VÕ BỊ, chúng mình giúp nhau.
KIM QUAN chắc chắn gật đầu.
T.Cm
SAO 26 NGUYỄN TRI NAM
Hai tháng tám, định ngày hội ngộ,(2.8.2015)
Trước khi đi, luyện võ, ôn văn.
Trong Trường ngài thắt đai…xanh
Cước quyền, tung đá; sẩy chân …bị què.
Ngài lẩm bẩm: Không “ghê” HUỲNH TIẾN
Tewondo “diện kiến” LEO LỀ !!! (LÊ PHƯỚC NHUẬN)
Bây giờ chân trái sì que
Đành nương theo gậy, bạn bè xót thương.
HOÀNG NHƯ CẦU phi trường đón bạn,
Hơn hai giờ,bóng dáng… biệt tăm!
Té ra ngài ghé Bắc Kinh*,
Vịt quay chờ chín, định rinh làm quà?
Riêng bác gái, quê nhà vững bụng;
Chân “chàng”què “giở chứng” dễ đâu!
Cuối cùng, bè bạn gặp nhau;
Hàn huyên tâm sự, chân đau sắp lành.
Chuyện ngài nghe kể mà kinh!
T.C
* phi cơ chở bác ghé Bắc Kinh đón thêm khách, trễ đúng 9 giờ.