Tháng 7 năm 2014 tôi được cùng anh(chồng tôi K 28 Đại đôi G) tham dự Đại Hội lần thứ 19 của Tổng hội TVBQGVN tại Houston TX , lần đầu tiên được tham dự Đại Hội đi xavà được gặp đông đủ tất cả qúi Anh Chị từ khắp nơi qui tụ về Houston TX thật là vui và kỳ ngộ, hơn thế nữa là tôi lần đầu tiên được găp tất cả các Anh,các Chị trong Khoá 28 TVBQGVN tương đối đầy đủ rất đông vui tại tư gia của Anh chịPhạm Minh Hùng, một biệt thự xinh đẹp, rộng rãi ,khang trang, mặt trước mặt sau của khu nhà rất nên thơ, có hồ phun nước ,có thể chèo thuyên trong hồ rong chơi ngắm cảnh hữu tình sau giờ làm việc, đường vào cổng nhà thật là nguy nga với hàng rào sắt cao và cổng vào phải có số mật mã security … thật là bề thế , những ấn tượng tốt đẹp về những ngày họp mặt tại đó chưa hề phai nhạt trong tôi bởi nhiều yếu tố, thứ nhất nhà Anh chi Phạm Minh Hùng rông rãi khang trang ,anh chi rất bận rộn với công việc, một cây xăng và một cửa tiệm giống như 7 Eleven vậy, không thiếu món gì,khách hang ra vào liên tục, anh Hùng đếm tiền mỏi cả tay luôn, tiệm rất sáng sủa và đẹp, tuy bận rộn với công việc nhưng không quên các bạn bè từ xa đến đã tiếp đón tất cả với tấm lòng chân tình thật vô vàng quí hoá.
Trong thời gian này tôi có nghe qúi Anh bàn đến chuyện họp mặt 40 năm Rời Trường Mẹ cho năm tới là 2015, tôi chợt nghĩ trong lòng ôi còn xa!… sao đã nghĩ tới quá sớm vậy mấy anh? Và thời gian trôi đi , lại đến ngày chấm dứt Đại Hội, rồi chia tay, lại vui buồn lẫn lộn, mới hợp đó rồi lại tan, một tuần qua đi nhanh quá, chúng tôi lại trở về VA, trở về với công việc và những ngày tháng bình an ngày hai buổi đến công sở, và lai bắt đầu nghe các Anh bàn thảo hoạch định cho việc nên tổ chức họp mặt 40 năm Rời Trường Mẹ ở đâu? Tiểu Bang nào? Nghe qua chồng tôi thì gần như quí Anh muốn tổ chức ở VA, nhưng VA nhân lực quá ít, chỉ có 3 người ở VA( Anh Lượng,anh Lý và anh A) và một anh ở Virginia Beach (anh Tâm), cuối cùng các Anh quyết định ở Nam California , tất cả mọi người đều tán thành và hân hoan, vì ai cũng muốn thăm Cali xứ “đi dễ, khó về”tôi nghe thiên hạ đồn như vậy.
Thời gian trôi nhanh quá, một năm kể từ ngày Đại Hội 19 TVBQGVN tôi cứ nghĩ còn lâu mới tới ngày Họp mặt Khoá 28 nhưng rồi đã đến và đã trôi qua, đến nay kể từ khi thật sự rời khỏi buổi Hội ngộ về lại VA đã hơn hai tuần trôi qua nhưng sao dư âm vẫn còn mãi trong tôi, những ánh mắt chân tình của quí chị niềm nở với chúng tôi, những cái bắt tay siết chặt tình thân của các anh mà tôi nhìn thấy qua nụ cười hân hoan vỡ oà niềm vui trong tận ngóc ngách của mỗi tâm hồn đều được phơi bày rõ nét trên mỗi khuôn mặt và nụ cười của quí anh cũng như quí chị. Tình thân Võ Bị quả thật là một thứ tình thân đặc biệt hiếm có mà tôi từng chứng kiến, hầu như cứ nghe chồng chị nào là Võ Bị rồi thì tự khắc chúng tôi coi nhau như là chị em một nhà, không nói đến các anh dĩ nhiên là quá thân thiết, như chị em chúng tôi đây từ khắp bốn phương trời họp lại nhưng rất là chân tình, rất là chứa chan tình cảm như là đã biết nhau từ lâu, cái này mới là điều đặc biệt của các nàng dâu Võ Bị.
Chuyến bay của hãng British Air đưa chúng tôi đến phi trường San Francisco vào lúc 1.30pm, nhiệt độ 90 khá nóng, nhưng với lòng háo hức muốn biết những địa danh của Bắc Cali nên trong tôi không cảm thấy khó chịu vì cái nóng gì cả mà là một niềm hân hoan, thứ nhất tôi chưa được gặp mặt anh chị Trần Tường,nhất là anh Tường rất thân với anh Lượng khi còn ở Huế và tôi nghe anh Tường kể có đến nhà anh Lượng ở Huế rủ đi vượt biên nhưng không gặp, đúng là định mệnh! Người đến đón chúng tôi là anh Trần Tường,gồm có hai chúng tôi và anh chi Nguyễn đình Lập từ New York bay xuống, chỉ chờ khoảng 20 phút là anh Tường đã đến và đưa bốn chúng tôi về nhà, đường xá nơi đây cũng như ở VA,ở NY hay TX… đều là xe và xe chạy ngược chạy xuôi dòng xe nọ nối tiếp dòng xe kia như những con sông con lạch nước cứ chảy mãi và đổ về một nơi nào đó bất tận, có lẽ mãi đến tận nữa đêm may ra dòng xe cộ mới có thể giảm bớt .
Nhà của anh chi Tường thật là nên thơ, căn nhà màu hồng dễ thương với cây chanh say trái, trong nhà có trồng một giàn dây leo trầu bà lá xanh mướt trông thật mát mắt mỗi khi đi làm về ,nhà cửa thật gọn gàng sạch sẽ và ngăn nắp, mọi thứ đều ngay ngắn, tôi có cảm tưởng anh vẫn mang theo cái hành trang của những tháng năm học ở trong Trường Mẹ, mọi thứ ngăn nắp,cái nào ra cái đó, như phong cách và nói chuyện của anh vui mà vẫn thoáng nét cương quyết và bướng bỉnh(xin lổi tôi có chút nhận xét). Anh Tường sau khi chỉ cho chúng tôi chỗ nghĩ ngơi và cho mượn luôn một chiếc xe chạy thoải mái, muốn đi đâu thì đi, rồi anh lại vội vã chạy ra shop cùng làm việc với chị ,tôi thấy anh Tường thật là chung thuỷ với vợ quá xá, ai đời học xong Đại Học có công việc ngon lành không thèm làm chỉ vì sợ bà xã cắt tóc một mình buồn nên anh bỏ việc theo chân người tình trăm năm… quả thật hiếm có.Anh chị thật là hạnh phúc.
Tiêp theo là chúng tôi rất hân hạnh được sự tiếp đón vô cùng linh đình và vui nhộn dưới sự sắp xếp của vợ chồng Anh chị Nguyễn đức Quyền, đường tìm đến căn nhà dễ thương của anh chị Quyền cũng không lấy gì làm khó khăn vì thời buổi hiện đại, muốn tìm đường cứ vào Google Map là bất cứ nơi nào cũng tìm được hết, Nhà anh chi Quyền cũng rất dễ thương xinh xắn, khu Mobil home thật là yên tĩnh ở ngay trung tâm gần chợ gần phố thật là thoải mái cho việc mua sắm, chị Quyền va hai cô con gái rất ư là dễ thương, nấu những món ăn thật ngon đãi khách,nào là cà ri gà, tôm chiên,bánh lọc,gỏi ,thịt quay,ôi nhiều quá không thể nhớ cho hết, rồi các chị lần lượt đến mỗi người lại đem một món, sao mà nhiều thức ăn quá xá, nhìn là no mắt rồi, tiếp đãi chu đáo quá, các anh lai tay bắt mặt mừng thao thao bất tuyệt,lại chụp hình, lại nói, lại nghe các anh thôi dô đi… nghe cụng ly lanh canh , sóng bia màu vàng xuyên qua chút ánh nắng buổi chiều sóng sánh trong ly thuỷ tinh nhìn cũng đẹp mắt, nhìn các anh vui chúng tôi vui lây, các chị tự động vây lại thành một nhóm của qúi bà tha hồ nói chuyện chồng con,chuyện nấu ăn, chuyện công việc …Tôi thật sự không được biêt nhiều quí anh trong Khoá 28 TVBQGVN cho nên rất giới hạn, chỉ biết anh chị Sang,anh chi Tường, anh chị Quyền, anh chi Ngọc (Úc) anh Tiến,anh Minh,anh Thu,nhiều anh quá không thể nhớ hết,xin bỏ lỗi cho. Cuộc vui cứ kéo dài mãi cho đến khuya gần mười giờ chúng phải xin phép ra về tuy rượu bia và thức ăn vẫn còn đầy bàn,không có bụng để mà ăn, anh Quyền nói tôi: thôi chị về trước đi, để thằng Lượng ở lại đó mai nó về cũng được, tôi nói không được, cho vợ chồng tôi phải cùng đi và cùng về anh ạ, tôi không biết có làm anh buồn không? vì thật tình mà nói là anh làm tiệc welcome người từ VA va NY mà về sớm cũng không vui, nhưng đường xa lắm, chúng tôi về đến nhà cũng đã 12 giờ khuya, tôi phải lái chiếc xe Truck của anh Tươ2ng vì các anh đã uống rồi làm sao cầm lái?
Sáng hôm sau lại được Anh Sang và anh chi Ngọc dẫn đường đi xem Golden Gate và con đương vòng uốn khúc quanh co lên dốc lại xuống dốc mà tôi nghe miêu tả rất là đẹp nhưng cũng rất là dễ sợ, có nhiều chị đã phải ói ra khi đi tham quan thắng cảnh này, nhưng mà đẹp thật, nhà hai bênđường đều trồng các loại hoa rất đẹp màu săc sỡ,con đường không tráng nhựa mà được lát bằng gạch màu tim tím,mang nét đặc trưng của phong cảnh nơi này, kể ra cũng hơi sờ sợ khi xe xuông dốc, nhưng chúng tôi hoàn toàn tin tưởng vào tay lái của Bác Trần Tường đã ở nơi này khá lâu, dày kinh nghiệm lái xe, mọi người yên tâm tha hồ ngồi tán dốc và ngắm cảnh, thiệt là cảm ơn anh Tường chi lạ!!!
Sau đó đi tham quan cây cầu đẹp và nổi tiếng, chụp hình quá trời,gió thổi lồng lộng bay cả tóc…và lạnh nữa chứ!!!Hôm đó bầu trời không được sáng lắm,mây mù giăng khắp lối, phải đến tận chân cầu mới thây rõ được vài nhịp cầu sơn màu đỏ, người đi rất đông,kẻ ngược người xuôi,đi bộ và đi xe đap rất nhiều, gió thổi mạnh từ phía mặt biển làm cho mũ nón xém bay theo gió,nhưng rồi ai cũng cố gắng để chụp vài tấm hình kỷ niêm, anh Sang nói :tui đi lên đây cả trăm lần rồi,sau đó anh Sang lại đưa đoàn đi lên tham quan thêm một thắng cảnh nổi tiếng khác,đó là cái tháp cao thiệt cao(tôi không nhớ tên), nơi đây phong cảnh thật đẹp khi đứng nhìn từ trên cao nhìn xuống xa xa là thành phố vói những cây cầu bắt chồng chéo nhau trông thật là ngoạn muc,nói đên cầu đường thì thật không đâu bằng nước Mỹ, kỹ thuật tối tân, đường xá thi chạy êm ru không nghe tiếng máy xe vì đường không có ổ gà ổ vịt,mỗi khi được đi trên những cây cầu hay những con đường mà tôi đã từng đi qua tôi luôn thầm cảm ơn những Kỹ sư, những công nhân người đã làm việc dươi trời mưa trời nắng bất luận ngày đêm cho kịp với thi công của các công trình,sao tôi thấy họ thât là những người đáng quí trọng,tôi luôn thầm cầu nguyện cho họ được an lành và luôn cảm ơn những ngừoi đã làm đường làm cầu cho chúng ta đi,tôi âm thầm nghĩ trong lòng cảm ơn nước Mỹ, đã cưu mang chúng tôi ,chúng ta đến đây, con cái được ăn học thành công nơi xứ người, chúng ta ai cũng có công ăn việc làm ổn định, mọi người giờ này ai cũng thảnh thơi, được đi đây đi đó,mở mang tầm nhìn, xin cảm ơn và cảm ơn nứơc Mỹ ngàn lần không hết, tôi lại lẩm cẩm nữa rôì… ,chi Sang và chị Ngọc thật chu đáo đã mua đầy đủ các loại bánh mì thịt nguội, pate,bánh ngọt, trái cây đủ loại, tất cả dừng chân ngồi nghỉ dưới bóng mát và thức ăn được đem ra, coi như picnic, ăn uống no đủ, rồi sau đó lên xe chia tay, hẹn gặp lại ở Nam Cali, nhân tiện nơi đây xin nói lời cảm ơn chi Sang rất nhiều, chị luôn chu đáo lo lắng cho mọi người trong lần hop mặt 2005 anh Lượng về nhà cứ khen chi Sang rất giỏi và rất chu đáo, giờ tôi mơi được chiêm ngưỡng tài của chị, xin cảm ơn chị lần nữa.
Sáng hôm sau chúng tôi lại khăn gói tiếp tục lên đường thẳng tiến Nam Cali nơi sẽ hội tụ tất cả quí anh chị và tôi thầm nghĩ có lẽ cũng bể tung cái nhà chứ không ít với các ông tướng lâu ngày găp nhau!!! Theo sắp xếp thi vợ chồng tôi đi chung xe do anh Tiến (thầy dạy lái xe) chở chúng tôi, anh chi Lập NY đi với anh chịTường, đây cũng có một chuyện để nói, cũng vui, phone của anh Tiến hết baterry nên không gọi vào đươc, anh hẹn 6 .am có mặt nhà anh Tường,mọi người dậy sớm chuẩn bi sẵn sàng, thời gian như dừng lại khi chờ đơi,các anh cứ gọi mãi nhưng không thấy anh Tiến bắt phone , mọi người đoán non đoán già có lẽ kẹt xe, có lẽ xe bị hỏng bất ngờ hay anh Tiến ngũ quên… anh Tường còn nói là có khi thay đổi không đi được nên anh Tiến cho mọi người ú tim chơi…ôi thôi khi chờ đợi một phút dài như thế kỷ anh Tiến vẫn bặt tăm, 6:50 am rồi vẫn không thấy bóng dáng anh Tiến, thế là mấy anh tính kế hoach B, đi hai xe của anh Tường và nếu lên nhà anh chị Sang còn chỗ ngồi thì cố gắng nhét vào một hai người chi đó, cùng lắm là đi xe đò Hoàng và hành lý sẽ gởi nhờ xe của anh Minh… đang tính toán như vây thì nghe tiếng còi xe và anh Tiến lù lù xuất hiên.. ôi trời đất !!! cái anh này chơi trò ú tim làm thiên hạ đang chới với, sự xuất hiên của anh làm mọi người cảm thấy nhẹ nhỏm như trút được gánh nặng, thiệt tình là anh Tiến!!!!Chúng tôi lại lên xe và thẳng tiến Nam Cali, trên đường đi tôi đươc nghe anh Tiến kể nhiều chuyện vui và dí dỏm, anh là thầy giáo dạy lái xe 20 năm kinh nghiệm, đang đi trên đường vẫn có học sinh ghi danh học lái xe với Thầy Tiến, Thầy nói năng ngọt ngào với học sinh lắm,”xin lỗi Thầy phải hỏi em năm nay bao nhiêu tuổi, hỏi để biết mà tính giá học phí, OK nếu em thấy đắt quá thì có thể dọ hỏi chung quanh rồi trở lại học Thầy cũng đồng ý, không sao!!!” Thầy giáo Tiến nói năng ngọt như mía lùi và nhất là gọi cho vợ lại còn ngọt ngào hơn, chị Tiến không đi được thật là đáng tiếc, anh Tiến có một gia đình với các con gái và rể thật là giỏi và dễ thương ,thật là chúc mừng anh chị Tiến. Xe chạy bon bon trên xa lộ , chúng tôi có thấy một chiếc xe màu đen đang dừng lại vì được Police hỏi thăm, chúng tôi đang lo ngại không biết có phải xe anh Tường không sao thấy giống quá, đường thì êm không ổ gà, rất vắng xe có lẽ chân ga phóng cũng thoải mái một chút,đang lo lo trong long thì may quá, một chiếc xe chạy song song với xe anh Tiến bỗng thấy xe anh Tường cười tươi rói và khuôn mặt đầy phấn khởi ,tay ngoắc ngoắc chúng tôi, vì sao? vì xe anh Tiến khởi hành trước, anh Tường lâu hơn mươi mừoi lăm phút chi đó, thế mà bi giờ hai xe chạy song song… thật là tuyệt!!! Võ Bị anh mô cũng giỏi hết, mỗi người có một way riêng của họ thật đáng trân trọng.
Xe bon bon chạy và được biết điểm đến đầu tiên là nhà anh chi Cầu,khu nhà thật đẹp và sang trọng yên tĩnh với cây cối xanh mát, hoa thơm thoang thoảng trong gió, một không khí trong lành, lại cũng thêm một ngạc nhiên nữa xe anh Tường lại cùng đến một lúc với xe anh Tiến trong khi anh Tường có vào một exit nào đó dổ xăng, mọi người đang nghĩ là anh lạc vào một cái thôn nhỏ nào phải tìm đường ra lộ ít nhất cũng mất 10-15 phút, ai dè Bác Tài giỏi quá lại thêm lòng ái mộ trong tôi những người lính Võ Bị đa năng đa hiệu nhưng tiểu xảo cũng không ai bì :):):)
Thật là cảm động với sự tiếp đón đây thân mật và ân cần với chúng tôi, một nồi bún bò Huế rất ư là hấp dẫn sẵn sàng chờ mọi người tới là nhào vô cho ăn ngay, mỗi ngươi một tô xe lửa bún bò Huế hương vị thơm ngon đậm đà,đĩa rau xanh mát với đủ loại rau thơm bắp chuối thái mỏng, chén nươc mắm có ớt đỏ tươi, tô bún rất hấp dẫn với đầy đủ giò heo khoanh,huyết màu nâu chen lẫn vói màu vàng nhạc của chân giò,màu đỏ của ớt màu, vài cọng hành thơm làm tang vị giác và khứu giác của mọi người, anh chị Cầu hối thúc mọi người nên ngồi vào bàn dùng bún ngay kẻo nguội mất ngon, thật là cảm động làm sao tấm chân tình của anh chi, trong khi tôi thấy chi Cầu tay luôn bế cháu ngọai trai mới hai tuổi rất xinh trai và nói tiếng Việt rất dễ thương, cháu biết phân biệt màu sắc rõ rang giỏi quá,và chăm sóc một con trai lớn không được khoẻ trong người, nhưng sao anh chị dễ thương quá vậy, sự tận tuỵ,kiên nhẫn,và vui tươi hoà nhã của chị Cầu luôn luôn làm tôi xúc động mỗi khi nhớ đên chị, thật là một người mẹ ,người vợ, người bà tuyêt vời không thể nói hết,chị luôn dịu dàng với con trai, với cháu trai, nụ cười luôn nở trên môi chị,”con muốn cái chi? để mạ lấy kem cho con ăn nghe, ờ bà đây nè, cháu cưng của bà ngoan quá…” chị rất bận rộn với khách nhưng chị thật dễ thương với tất cả, chị còn làm cho mỗi chúng tôi một ly smoothy với các loại trái cây,strawbery,thơm,chuối… rất là ngon và uống vào mát cả dạ,xin ghi nhận nơi đây lòng cảm ơn chân thành của chúng tôi đến anh chị Cầu đã rất hăng hái nhiệt tình tham gia đưa đón mọi người dến nơi đến chốn trong khi đó anh Cầu cũng có chút bệnh trong người mà nhìn anh thật lạc quan và tích cực,đây là điểm sáng chói mà mỗi chúng ta ai cũng cần hoc tập cách sống lạc quan này.Thân tuy có bệnh mà Tâm không bệnh mới là điều quan trọng.
Đến 6.00pm vợ chồng tôi lại theo chân anh Tiến xuống Santa Anna,đường đi thật là kẹt xe vì đúng giờ cao điểm thiên hạ đi làm về, phải mât 2.30’ trên đường đi ,xe cộ đông đúc,giờ tan sở cho nên xe không thể chạy nhanh, tới được Nhà Tổ ( Rent house) nơi Khóa thuê để tập họp mọi người, ôi thôi thì khỏi nói,các anh tay bắt mặt mừng,nói cười rôm rả, căn nhà rông lớn 4-5 phòng ngủ, bath room trên dưới đều có, kitchen rộng rãi tha hồ bày biện thức ăn, thật là cảm kích sư sắp xếp và lựa chọn của quí anh trong Ban tổ chức,người đầu tiên tôi được gặp là đại gia Sang, anh vẫn khoẻ và vẫn phong độ,rồi chi Sang, chị Nghị,anh Nghị và lần đầu tiên gặp anh chị Xưa, chi Ngọc (Úc) anh Ngọc đã được gặp năm 2006 ở VA, anh Cao Đức Lan VN, anh chi Trần Thiện Tuấn VN, anh Nguyễn Tri Nam VN là người có tính hai hước, nói chuyện rất vui, mọi người nghe cười quá trời nhưng nhìn mặt anh Nam cứ tỉnh bơ, giống Nguyễn Ngọc Ngạn kể chuyện cười chọc thiên hạ cười mà mặt tỉnh khô không cươi, anh Nam vui tính thiệt. Tôi được ông xã giới thiệu với Trưởng Ban Tổ Chức Anh chi Lê Phước Nhuận,người đã làm việc rất tích cực cho ngày Hội ngộ, chi Nhuận thật là dễ thương,dáng vẻ hiền hoà và hiếu khách của hai anh chị cho tôi cảm giác thật ấm cúng cho dù chưa biết mặt lần nào.
Tối đến, chúng tôi về nhà tư gia của anh chi Dương Quí Hùng,sao tôi thấy ai tên Hùng cũng ở nhà kiểu dinh thự rộng lớn, cổng ra vào cũng phải có mã số mới vào cổng… nhà anh Hùng Cali cũng đẹp như nhà anh Hùng Houston TX. Nơi đây còn có anh chị Võ Đức Trí (Hoà),anh Nguyễn Thành Tâm,anh Vũ Đình Hoàng VN(Vũ Sư),anh Tiến(Thầy dạy lái xe),anh Nguyễn Thế Lương,và vợ chồng chúng tôi,đêm nào về tới nhà cũng nữa đêm.
Anh Tâm là người lái xe chở mọi ngươi đi và về,anh Tiến lái xe bận đi, bận về anh Tiến giao chìa khoá xe cho tôi vì lúc đó các anh ngà ngà hết rồi không ai dám giỡn mặt với Police của Cali, nghe nói phạt tới $500 nếu có uống mà lái xe. Cũng cần nói thêm chút đỉnh là trong lúc làm công việc Thủ quỹ của Ban tổ chúc rất là bận rộn, gia đình anh chi Hùng lại có đám tang cụ bà là Mẹ của anh Hùng, rất tiếc chúng tôi không đến viếng nhà quàn để thăm được, rất cảm thấy áy náy, tuy bận rộn nhưng anh chị tiếp chúng tôi rất chu đáo, chị Hùng nấu cháo gà rất ngon và bổ cho mọi ngươi thưởng thức, ai cũng khen ngon,chị Hùng tuy bận rộn nhưng điệu đà vói những chiếc áo dài rất thời trang, dáng vẽ mãnh mai rất hợp với những kiểu áo chị đã chọn.
Anh chi Nguyễn Sanh đôi uyên ương tình tứ, anh Sanh Trưởng Ban văn nghệ vơi giọng nói ấm áp của người làm MC đã điều khiển chương trình rất hay và thành công tốt đẹp. Anh chị Huỳnh Tiến, anh Tiến dáng vẽ nghệ sĩ với cây đàn ghita ngồi lẫn vào đám đông anh vẫn đánh đàn va hát rất hay,anh cũng đã đệm đàn ghita cho chị Hoà vợ anh Trí với ca khúc “Bảy ngày đơị mong” thật tuyệt vời, làm cho ai ai cũng nhớ lại những chiều cuối tuần của thời sinh viên mong chờ một bóng dáng áo hồng đến với Cổng Nam Quan … tôi cũng lấy làm tiếc không đươc xem tiếc mục nhạc cảnh Cổng Nam Quan chiều cuối tuần đã bị cancled ,anh chị Thu Lai cùng cất tiếng hát vói cung đàn, nhạc và lời do chính anh chị sang tác thật hay và làm lắng đọng tâm hồn mỗi người.Xin cả ơn anh chi Thu Lai đã tặng tập nhạc.
Sôi nổi nhất vẫn là lúc các anh cùng cất tiếng hát: Ta đoàn Sinh viên Vỏ Bị VN, cùng hát khúc ca quân hành, đoàn sinh viên ta siết chặt dây thân ái………tiếng hát mạnh và hùng dũng hoà theo là điệu nhạc trống mạnh và dồn dập làm cho không khí trong căn phòng như muốn nổ tung ra khỏi bốn bức tường để tiếng hát các anh được bay cao và bay xa hơn nữa cho thoả lòng ao ước cho thoả lòng mong đợi và cho thoả lòng dồn nén bị bắt buộc bỏ cuộc của các anh vào chính cái lúc tuổi đời còn quá trẻ, chí hiên ngang chưa được sử dụng hết mức tối đa đã phải gãy cánh lìa cành, hồi tưởng lại không ai mà không lấy làm hối tiếc, bởi vậy nếu có dịp được nghe bất cứ trận đánh nào của các anh ở bất cứ Khoá nào thì tôi luôn luôn sốt sắng lắng lòng nghe và đầy sự thán phục các anh. Tôi được nghe kể nhiều từ các anh Khoá 26 và Khoá 28 được nghe từ anh Nhuận Tr.Ban Tổ chức kể lại trân đụng độ khốc liệt vào nhưng ngày cuối cùng của cuộc chiến, tôi lấy làm khâm phục các anh ghê lắm.Trường VBQGDL nơi đào tạo những SVSQ văn võ song toàn, cho nên tất cả các anh đã tạo nên một bức tranh Vỏ Bị Đà Lạt rất đep, oai hùng,hiên ngang khí phách nhưng không kém phần thơ mộng, kết cuộc là có các chi Võ Bị, chị nào cũng rất giỏi đảm đang và xinh đẹp.
Ngày thứ bảy cuối tuần thật là đẹp trời cho cuộc picnic,công viên rất rộng và thoáng mát, cỏ xanh ,cây cối xanh,các anh chọn một vị trí khá rộng mặt bằng để có thể chơi đánh bóng chuyền,có shelter mái che mát để có bàn ghế quí chị ngồi hóng mát,có cờ tướng, có bài tây,ai muốn giải trí kiểu nào cũng được,thức ăn lúc nào cũng tuyệt vời, có món bánh cam anh Nguyển Hưủ Tạo mua đến còn nóng dòn,nhắc đến bi giờ vẫn thấy ngon ơi là ngon,cảm ơn anh Tạo. Sau khi mọi người ăn uống no đủ rồi thì đi bộ một vòng quanh park cho thư giàn chân tay, sau đó các anh bắt đầu buổi họp,bầu ngươi Đại diện cho nhiệm kỳ mới và những việc linh tinh trong Khoá, về phía chị em chúng tôi, sau một hồi đủ trò, nào là chơi kéo co(phe của tôi bị thua te tua, bởi vì có hai dáng tiểu thư là chị Hùng và chị
Thành B52, hai chi yểu điệu thục nữ này phe kia mới kéo cái một là tụi tôi đã bị ngã lăn cù mèo, trong khi phe bên kia các chi khoẻ quá, nào là chị Nhuận, chị Cầu,chị Tuấn,chị Lý,chi Quyền…tôi không nhớ hết, bên phe tôi yếu xìu thua liên tiếp ba bốn trận, nhưng bù lại chúng tôi có được những trận cười sảng khoái, cười vô tư và cười quên hết sự đời, không nhớ tới các con, khôngg nhớ tới cháu nội,ngoại, chả nhớ gì hết và chỉ an lạc trong giây phút hiện tại, chị Nhuận nói đã lâu lắm rồi bao nhiêu chục năm trôi qua bỗng dưng được chơi đùa như ngày xưa còn bé, thật là thú vị và những phút giây này thật đáng trân quí làm sao!!!!!
Chiềuthứ bảy (nhưng không mưa ngâu) ,đây là buổi chiều có thể nói là thú vị nhất trong lần họp Khoá (theo ý riêng cá nhân ) các anh chị đến đông đủ,Khóa 31 đến rất đông chật ních cả người,đứng gần nhau nói cũng không nghe rõ bởi âm thanh của micro và điệu nhạc hùng dũng Võ Bị Hành Khúc cứ vang dội , ôi chao ơi là chưa từng thấy cái không khí sôi động này chưa bao giờ tôi được bắt gặp, tim tôi rộn ràng lên theo điệu nhạc như cũng muốn hoà chung niềm vui hội ngộ với moi người, thức ăn do các chi trong BTC mua sắm quá đầy đủ,chị Tiến Hương cứ đi đâu một vòng về lại thấy mua các thứ trái cây,nhất là xoài tươi rất ngon,chị Xưa(Úc) thì cứ loay hoay đi tìm mua cho được cái máy ép trái cây để về làm đẹp gì đó cho các chi,máy chụp hình và quay phim làm việc tối đa,được nghe các anh hát và đàn,anh Huỳnh Tiến,anh Long Pénsivana chơi ghita,anh chi Thu Lai vừa đàn vừa hát,cũng có mấy chị hát giúp vui,cuộc vui kéo dài mãi tận khuya mọi người mới chịu tạm chia tay về ngũ.
40 năm Hội Ngộ chưa dừng lại nơi đây, vì còn có đêm dạ tiệc mới là quan trọng, tới đây thì tha hồ mà trông thấy các nàng dâu Võ Bị xinh đẹp trong tà áo dài màu xanh biếc… xanh tận chân trời, các chị thât là đẹp, tôi cũng là phụ nữ mà cũng phải công nhận các chị vợ Võ Bị chị nào cũng rất xinh đẹp và duyên dáng mổi người một nét…, các anh thì thât là oai nguy trong dạ phục mùa đông,cung kiếm, súng chào thao diễn các anh còn nhớ rõ ,đi đứng rất còn đúng phong cách thời sinh viên, rất là trang trọng trong phần nghi lễ, giây phút mật niệm và Lễ Truy Điệu luôn luôn là phần chính trong các buổi lễ Đại Hôi TVBQGVN ,hội họp của các Khoá hay từng Hội Võ Bị của các nơi trên tòan nước Mỹ,không bao giờ thiếu nghi thức quan trọng này, đó mới là Võ Bị, Võ Bị là ở chổ đó!!!
Lễ chào quốc kỳ,quốc ca Việt Mỹ.Võ Bị Hành Khúc do các anh hát. Trưởng Ban Tổ chức phát biểu,Tr.Ban Văn nghệ ,MC.. Buổi lễ tiếp tục với những vinh danh các anh chi trong ban Tổ chức, phần tặng huy chương, tặng quà ,tặng Huy hiệu ,phần giới thiệu tên của các anh trong Khoá 28 hiện diện trong buổi tiệc,phần tặng qua của qui anh Niên trưởng Khoa 25, 26, phần chuyển giao nhiêm kỳ cho Tân Thay Mặt Khoa 28,TVBQGVN ,, phát biểu của Cựu Thay mặt Khoá ,phát biểu của Thay Mặt các anh Khoa 31…. Tất cả hoà chung một niềm vui và cùng một lòng nhớ về Trường Mẹ, nhớ những ngươi đã nằm xuống lót đường cho các anh đi, nhớ những người còn kém may mắn đang sống cơ hàn nơi quê nhà ,nhớ và nhớ…và cũng hoà chung niềm vui với hiên tại rằng thì là chúng ta đang được ở nơi bến bờ tự do, cơm no áo ấm, con cái có đường tiến thủ ,tương lai sáng ngời, tất cả chúng ta đều phải luôn luôn cảm ơn nước Mỹ đã cưu mang chúng ta.
Phần ẩm thực món ăn rất ngon miêng và đẹp mắt,phần tăng hoa cho các chị do các anh Khóa 28 trao tặng một bông hồng tượng trưng cho tình yêu vợ chồng bền vững không nhạt phai, đăc biệt nhất chưa từng thấy trong các dịp Đại Hội cũng như Hội Địa Phương, đó là Ban Tổ chức quyêt định tăng gìft cho riêng các chị Khóa 28 một tấm thiệp cảm ơn vói 50$ (cash only) đàng hoàng, chúng tôi nhận mà lòng đầy cảm kích, thật ra công của quí chị trong Ban Tổ chức mà thôi, vậy mà chia đều cho tất cả chị em đều được hưởng thật là cảm động.
Cuộc vui nào rồi cũng đến lúc kết thúc chia tay hẹn ngày tái ngộ…chưa biết khi nào, có chị quả phụ, chị Nguyễn Bơn hỏi anh Tr.Ban Tổ chức rằng sang năm tổ chức ở đâu vậy anh Nhuận????
Sáng thứ hai một số quí anh chị trở về nhà đi làm và phần đông là đi Las Vegas chơi và thử thời vận đỏ đen,nhiệt độ nơi đây thật là kinh hoàng,tôi thầm nghĩ sẽ không đi thêm lần nữa vì nóng ơi là nóng,anh chi Sang luôn là người hướng dẫn đầy kinh nghiệm cho mọi người,từ việc mua phiếu ăn cho đến mua vé đi xem Show giá vé 79$ cho một người, nói đến đây phải cảm ơn chị Hằng Nghị, chị đã take time and make a good deal mới mua được giá vé như vậy, nếu không thì giá rất cao.Cảm ơn chị Nghị.
Sáng thứ tư lại khăn gói trở về Nam CA ,chúng tôi được anh Tạo đến đón chở đi một vòng phố Bolsa,lúc này cũng đã là 5.pm mọi người cảm thấy đói bụng, chi Hiền vợ anh Hướng muốn mua đặc sản của Cali nên anh Tạo chở đi một vòng cho mọi người mua sắm, sau đó đến tiệm phở Pásteur ,nhưng không may tiệm đóng cửa ngày thứ tư, chúng tôi lại lang thang kiếm tiệm ăn, tình cờ vào một tiệm Huế đặc sản bánh nậm bánh bèo bánh bột lọc bánh canh tôm cua chả cá ôi thôi cái gì cũng nguyên thuỷ Huế, và đặc biệt bà chủ là gái Huế Vĩ Dạ, tiếng nói ngọt ngào,phong cách lịch lãm,lại là chị em bạn Dì ruột của chị Hoà Trí, thế là một màng nhận họ hàng quen biết, kể chuyện ngày xưa của bà chủ thời còn con gái… và chị tuyên bố: hôm nay tôi thết đãi tất cả các anh chi, cứ kêu thoái mái tất cả các món không tính tiền,và chị thật vui tính dễ thương vô cùng, có một tần số bà chủ nhà hàng bắt được đó là nói về thời trang quần áo, vì con gái của anh chị Hướng là người desigh áo quần thời trang rất đẹp,được vinh danh trên Paris By Night 115, chị chủ tiệm Sông Hương như rà trúng tần số, chị nói thao thao bất tuyệt về áo quần thời trang và chị nói không có gì làm chị vui bằng quần áo thời trang làm chị vui nhất.Còn anh Tạo thì nói rằng hể nói tới thời trang của mấy bà thì tụi tôi chịu thua.
Chúng tôi no nê với các món ăn Huế, rồi cũng phải xin tạm biệt bà chủ quán Sông Hương tốt bụng, vui tính,rộng rãi để trở về nhà anh Hùng, chỉ có chị Hùng, anh Hùng đi làm chưa về, còn lại vợ chồng tôi và anh chi Hướng.
Sáng sớm hôm sau lại đến nhà anh chi Nhuận Tr.Ban TC, đến cho biết nhà anh chị và sau đó anh chi Hướng cùng anh Tâm ra phi trường một lúc. Cuối cùng còn laị hai chúng tôi, hoá ra lại vui vì được anh Nhuân đưa đi chơi Disney Land (chị Nhuận bận đi làm) sau đó về lại nhà gặp chị Nhuân, nấu cơm ăn xong anh chi lái xe đưa vợ chồng chúng tôi ra phi trường LAX.Có lẽ chúng tôi là người khách cuối cùng và anh chi được nghĩ ngơi sau một thời gian quá ư là bận rộn.
Cuộc vui nào rồi cũng phải có đoạn kết và tạm biệt, giờ này khi ngồi ghi lại những kỷ niệm này trong tôi vẫn còn nghe văng vẳng đâu đây những tiếng hát tiếng đàn và những nụ cười của tất cả quí anh chị, thật là một kỷ niệm vô cùng quí báu khó quên cho tất cả mọi người,Xin tạm biệt nơi đây, hẹn ngày được gặp lại .
Kính chúc quí anh chi K 28 TVBQGVN va quí quyến mọi sự an lành hạnh phúc.
Trần Nguyệt Minh 28 B